Chương 16

10.7K 776 12
                                    

Xe bò đi không mau, Mục Loan Loan mang mũ có rèm che, xuyên qua một tầng lụa trắng nhợt nhạt, vẫn có thể thấy rõ ràng cảnh sắc bên ngoài.

Phủ bạo quân bốn phía đều là tường cao, bên ngoài còn có một tầng kết giới, cần phải có tín vật mới có thể xuyên qua kết giới bước vào thế giới bên ngoài.

Kết giới gần như trong suốt, cơ hồ nhìn không ra nhưng thời điểm đi xuyên qua vẫn có cảm giác được có gì đó thay đổi. Hồng Diệp tuy rằng biểu hiện lúc đầu như thật hoạt bát, nhưng dọc đường đi cũng không nói chuyện nữa. Trừ phi Mục Loan Loan hỏi nàng ta một ít vấn đề, nàng ta mới lựa lời trả lời.

Ra khỏi phủ bạo quân, hộ gia đình bên ngoài rất ít, đánh xe bò đi hơn nửa tiếng đồng hồ mới có thể thấy người ta lui tới như một khu chợ.

Hiện tại còn sớm, hầu hết đều là người đi đến chợ bán đồ, Mục Loan Loan chú ý thấy có không ít người chỉ đạo hoặc là vác sọt tới, nhìn qua là biết tới giao dịch.

Đến khi xe bò dần dần đi vào, Mục Loan Loan mới thấy rõ bên ngoài chợ còn có không ít tộc nhân của Tinh Linh tộc đang đứng thành một cụm, ai đang định vào chợ đều dừng lại trước những tộc nhân Tinh Linh tộc đó một chút. Mục Loan Loan trong lòng nhảy dựng, đừng nói là đi chợ cũng phải tốn phí vào cửa nha, này ai chịu nổi !

Nhưng cô còn chưa kịp hoảng thần thì thấy Hồng Diệp đã dừng xe bò lại, giương mắt nhìn cô cười cười, "Phu nhân, người đi dạo chợ đi, ta đi tìm một chỗ cho bò ăn, sau đó trở về đây chờ người."

Mục Loan Loan có điểm kinh ngạc, "Hồng Diệp, ngươi ngại đi cùng ta à ?"

Hồng Diệp nắm dây buộc bò, "Phu nhân, ta thật ra cũng muốn cùng người đi vào, nhưng mà nếu người mang ta cùng xe bò đi vào chợ phải mất thêm 5 đồng bạc nữa đấy."

Mục Loan Loan: "........ Bò cũng phải đóng tiền?"

Hồng Diệp sờ sờ đầu bò, "Con bò này chỉ là bò thường thôi nên mới chỉ tốn có ba đồng bạc, nếu là loại có phẩm giai thì không chỉ tốn có nhiêu đó đâu."

Mục Loan Loan: "..........."

Rõ ràng trong trí nhớ nguyên thân, đi chợ đều không cần cái phí vào cửa gì mà, như thế nào bên này còn đòi tiền, có đang hố người không vậy ?

Có lẽ là biểu cảm của Mục Loan Loan quá rõ ràng, Hồng Diệp nhịn không được cười, "Phu nhân, phí vào cửa của chợ Tinh Linh tộc đã rẻ lắm rồi. Như chúng ta, tu sĩ nhất giai nhỏ yếu chỉ cần hai đồng bạc, còn người phàm nhỏ nhoi như kiến thậm chí chỉ cần hai đồng tiền là xong. Chỗ chợ của Nhân tộc và tộc Người Lùn thì ngay cả người phàm đã thu hai đồng bạc rồi."

Mục Loan Loan mặt đen thui, sau khi cáo biệt Hồng Diệp liền hướng tới cổng lớn của chợ đi tới.

Trong lòng cô thật ra vẫn là có chút hơi khẩn trương, bản thân cô cũng chỉ biết hình dáng của các tinh kinh qua phim truyền hình hay trong tiểu thuyết thôi. Đừng nói đến trí nhớ của nguyên thân, suốt ngày chui rúc trong nhà, mấy năm nay kiến thức về tinh linh cũng chỉ đếm được trên lòng bàn tay.

Số lượng tộc nhân của Tinh Linh không tính là ít, nhưng lại không thường thấy họ.

Còn nói đến nguyên nhân, thì nhất định phải giới thiệu một chút về phân bố trên phiến đại lục này
——

【HOÀN】SAU KHI XUYÊN QUA TÔI GẢ CHO BẠO QUÂN TÀN TẬTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ