Mục Loan Loan ngẩng đầu nhìn gò má của Long tiên sinh, muốn tìm thử dấu hiệu nào đó của quầng thâm mắt dưới cặp mắt phượng đen nhánh của hắn biểu hiện cho đã lâu không ngủ.
Sau đó nàng trợn tròn mắt nhìn nửa ngày, nhìn tới mức anh lòng đỏ cả mặt →_→ cũng không tìm được một vệt thâm mờ nhạt nào trên mắt hắn.
Ngược lại càng trắng mịn. Làn da còn căng mọng nha.
"Phu nhân......."
Tầm mắt nàng chăm chú nhìn khiến anh rồng có hơi ngứa ngáy, mặt mày lại hơi cong, ánh mắt trong suốt lại chuyên chú, giống như, giống như thật sự rất thích bộ dáng của hắn.
Anh rồng đang suy nghĩ nhiều có hơi thẹn thùng, nâng mắt phượng lên nhìn nàng, "Có phải, muốn hôn hôn hay không?"
Mục Loan Loan: "......."
Nàng làm gì có chuyện muốn hôn hôn, chỉ có ang cảm thấy đau lòng hắn, kết quả phát hiện thịnh thế mỹ nhan của anh rồng không chịu ảnh hưởng của việc lâu ngày không nghỉ ngơi mà có chút thiệt hại nào, nên mới kinh ngạc cảm thán mà thôi.
Tuy nghĩ như vậy, nhưng thân thể thực thành thật, Loan Loan chậm rãi đi đến trước mặt Long tiên sinh, nhẹ nhàng kéo tay hắn lại, "Lại đây."
Long tiên sinh run run lỗ tai, cong eo.
Lần này không có đan dược làm cớ, nhưng không biết có phải do lúc trước đã có kinh nghiệm, Long tiên sinh còn chủ động hơn một chút, cũng không hẳn là hôn sâu, nhưng cũng không phải thể loại hôn ở trường mẫu giáo như trước trước.
Sau một màn hôn môi ngắn ngủi nhưng rực cháy ái muội, sau khi kết thúc anh rồng vẫn còn hơi run, lông mi hơi hạ xuống, làm ánh sáng mờ nhạt phản chiếu lên vách tường có hơi mơ hồ, hắn vươn bàn tay lớn, kéo góc áo nàng, "Ngủ đi."
Mục Loan Loan biết hắn không có gì ý khác, nhưng vẫn là có hơi nghĩ nhiều, trái tim trong lòng cũng lộn xộn nhảy không có quy luật, thậm chí còn không dám nhìn thẳng khuôn mặt tuấn tú còn mang theo một chút hoa văn nguyền rủa linh tinh của Long tiên sinh.
Nàng ngưng một chút, mới kiên định lắc lắc đầu, "Lần này ta sẽ gác đêm."
"Chàng phải nghỉ ngơi một chút." Sợ anh rồng lại tiếp tục nghĩ nhiều, Mục Loan Loan bồi thêm một câu, "Ta tuy rằng thực lực không mạnh, nhưng nếu chỉ là gác đêm một chút......."
Mấy chữ "thì vẫn có thể" còn chưa nói xong, trên đầu liền rơi xuống một trọng lượng nhẹ nhàng, bàn tay to của Long tiên sinh ấn vào trên đầu nàng, cẩn thận xoa xoa.
"Để ta." Hắn khó có khi nói một lời tràn ngập bá đạo như thế này, phía sau còn bồi thêm một câu, "Ngoan."
Mục Loan Loan thật sự lỗ tai đều đỏ ửng, nhưng vẫn muốn cho hắn nghỉ ngơi một chút, "Ta chỉ canh một canh giờ thôi, còn lại để cho chàng, bằng không ta sẽ cùng chàng cùng nhau gác luôn, sẵn tiện ngồi luyện đan."
Động tác Long tiên sinh dừng một chút, trong giọng nói hơi có chút bất đắc dĩ, lại mang theo một tia được sủng ái mà nhảy nhót, "Được."
Phu nhân của hắn thật hảo, đôi khi cũng có chút xíu quật cường nhỉ.
Hắn cũng biết, Mục Loan Loan chỉ muốn để hắn có thể nghỉ ngơi một chút, tuy rằng sau khi ăn đan dược xong hắn đã khôi phục tinh thần. Trong quá khứ trước đây của hắn không thiếu những cuộc chạy trốn, nhưng lúc nào cũng chỉ là hắn đơn độc một mình, hắn mệt mỏi, hắn mệt mỏi cũng sẽ không có bất cứ ai biết.
BẠN ĐANG ĐỌC
【HOÀN】SAU KHI XUYÊN QUA TÔI GẢ CHO BẠO QUÂN TÀN TẬT
RomanceTác giả: Mộc Mộc Lương Thần Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Xuyên thư, cổ đại, HE, Ngôn tình, Dị thế, Thú Nhân, 1vs Tổng số chương: 117 chương + 14 phiên ngoại Nguồn: Wiki dich Tình trạng convert: Đã xong Tình trạng edit: Đã xong Ngày bắt đầu đ...