Thời điểm Hàn Quốc công phủ nghe tin Hàn Tư Ân nhận hoàng mệnh ngày mai hiệp trợ Ti lễ giám đi hỏi cung Lý gia, người nhà họ Hàn ngoại trừ Hàn Minh Châu thì không còn ai thực sự cảm thấy cao hứng.
Sau khi lão phu nhân nghe được tin tức, tuy rằng trên mặt không biểu hiện ra không thích, nhưng cả người mệt mỏi không có tinh thần. Hàn Trác ngược lại là trầm ổn, tựa như lúc trước trên triều đình muốn mệnh Hàn Tư Ân không phải là hắn vậy, hắn còn đưa cho nội giám tuyên chỉ không ít bạc, làm nội giám thẳng thắn khen hắn có đứa con trai tốt, là vinh quang của Hàn gia vân vân.
Hàn Trác trầm ổn tiếp thu nội giám khen ngợi, chi thứ Hàn Thù lại không độ lượng như vậy, sắc mặt rất khó coi. Còn những tiểu bối Hàn gia cùng thế hệ với Hàn Tư Ân, lúc này đối với Hàn Tư Ân lại càng phức tạp.
Sau khi thái giám trong cung rời đi, nha đầu bên cạnh Hàn Minh Châu, U Nhược, cao hứng nói với Hàn Minh Châu đang đọc sách: "Tiểu thư, đại gia được hoàng thượng trọng dụng như vậy, người ở quý phủ sẽ dễ dàng hơn nhiều. Hai ngày trước phu nhân lấy danh nghĩa muốn tốt cho cô nương đã đưa tới hai nha đầu, vừa nhìn đã là không an phận, nhưng cũng không phải kẻ ác độc, cô nương người yên tâm, Đan Thanh vẫn luôn trông chừng các nàng."
Hàn Tư Ân ở Hàn gia đứng hàng lão tam, Hàn Minh Châu đứng hàng thứ tư, thế nhưng trong mắt những người Hàn Minh Châu mang về, chủ nhân của các nàng cũng chỉ có Hàn Tư Ân cùng Hàn Minh Châu, ở trong phòng xưng hô cũng khác biệt so với bình thường.
U Nhược nói xong, Hàn Minh Châu cũng không ngẩng đầu lên, nhẹ giọng trách cứ: "Đó là thê tử của phụ thân, đưa nô tỳ cho ta dùng là có ý tốt, nào có thế để ngươi tùy tiện bố trí?"
U Nhược nghe lời này le lưỡi một cái, sau đó mang theo mấy phần lo lắng nói: "Cô nương, vừa nãy Hà công tử lại muốn uỷ thác người trong viện tặng đồ cho người, bị nô tỳ mắng một trận rồi, việc này người có nên nói với đại gia một tiếng hay không?"
Hàn Tư Ân tính khí không tốt, những ngày qua các nàng đã được nếm trải, toàn bộ hạ nhân Hàn gia không ai dám dễ dàng nhắc đến hai chữ Thế tử này. Tuy rằng Thế tử từ lúc Hàn Minh Châu hồi phủ chưa từng đến thăm, nhưng dù sao cũng chung một mẹ, nếu như Thế tử đứng ra, chuyện này liền dễ xử lý hơn nhiều.
Nghe lời này, Hàn Minh Châu thả sách trên tay xuống, tâm tư của Hà Phàm nàng liếc mắt một cái đã biết ngay, không nói đến việc nàng biết chuyện không vui giữa Hàn Tư Ân với tiểu cô, bản thân nàng chắn sẽ không cùng Hà Phàm dây dưa, hơn nữa, vừa nghĩ tới ánh nhìn dâm tà của Hà Phàm không chút giấu diếm, Hàn Minh Châu đã cảm thấy chán ghét vô cùng.
Nhưng nghĩ đến Hàn Tư Ân lạnh nhạt, trong lòng Hàn Minh Châu chỉ biết thở dài, nàng nhìn U Nhược, nghiêm mặt nói: "Các ngươi là ta mang về, đều là những người có mắt nhìn tốt, đừng để những người khác tới gần phòng ta, trông trừng kĩ càng y phục, những chuyện nhỏ nhặt này tạm thời không cần nói cho ca ca."
U Nhược đáp lại, trong lòng vẫn còn đang lo lắng lễ cập kê của Hàn Minh Châu, quý phủ một chút động tĩnh cũng không có, chỉ là nàng biết Hàn Minh Châu cũng đang lo lắng, mình nhắc đến sợ là sẽ khiến Hàn Minh Châu thương tâm, nghĩ tới nghĩ lui thì vẫn còn thời gian, không thể làm gì khác đành chờ xem thế nào.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit Hoàn] Thế tử Hàn Tư Ân
Tiểu Thuyết ChungTác giả: Thời Bất Đãi Ngã Editor: @dongthaoquynguyen Thể loại: Chủ công. Cục súc công, ngoan ngoãn thụ. Thụ thích công trước, cung đấu trạch đấu. Công có bàn tay vàng, sở hữu đọc tâm thuật. Truyện chủ yếu xoay quanh tranh đấu triều đình, tuyến tình...