Hàn Tư Ân nghe Hàn Trác mắng, thu lại tự giễu cùng thương tâm trên mặt, hoài nghi nhìn Hàn Trác.
Nên nói hắn đều đã nói, nên diễn hắn cũng đã diễn, đoạn sau để Hàn Trác vì danh tiếng Hàn gia mà diễn tiếp đi.
Hàn Trác cũng không phụ kỳ vọng của hắn, hắn đi tới trước mặt Hàn Tư Ân, ôn hòa động viên nói: "Tiểu cô ngươi đường xa mà đến làm sao có thể không mong nhớ ngươi? Tiểu cô còn vì ngươi chuẩn bị lễ vật trọng đại, tặng ngươi một cái kinh hỉ đây. Chẳng qua lúc đó ngươi vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, tình huống nguy cấp, tiểu cô đau lòng ngươi, liền để mẫu thân ngươi đem những lễ vật kia đưa tới phật đường, tìm người tụng kinh, nhiễm chút phật quang để có thể che chở ngươi bình an. Ngươi đây thực sự là trách oan tiểu cô ngươi rồi."
Hàn Tú nghe lời này, lập tức che mặt mà khóc, nói: "Ta làm cô cô, sao có thể không nghĩ tới cháu mình, ngươi đây chính là tổn thương..."
Hàn Tư Ân lười nghe những lời nói dối hoang đường này, hơn nữa hắn còn cảm thấy tiếng khóc của Hàn Tú có chút chói tai, liền một mặt vui mừng nhìn Hàn Tú, đánh gãy lời nàng, mang trên mặt mười phần ảo não nói: "Vừa nãy là ta nói sai, trách oan cô cô, ta nhận lầm biểu muội thành nha đầu ngang ngược, cũng thực sự quá không nên, ta lập tức đi tìm biểu muội xin lỗi. Nàng ở nhà chúng ta, ta là chủ nhà lại chậm trễ nàng, khiến nàng chịu oan ức?."
Hàn Tư Ân nói xong, Hàn Tú thật sự khóc không nổi nữa rồi. Nàng nhìn người trước mặt bề ngoài thì thành khẩn không ai sánh bằng, mà thực tế miệng lưỡi bén nhọn, thẳng mặt nói nữ nhi của mình không có giáo dưỡng, thật hận không thể tiến lên xé nát cái miệng của hắn.
Thế nhưng đang có người ngoài , nàng không dám có động tác như thế, Hàn Tú tay nắm thật chặt, móng tay bấm vào thịt bên trong, đau đớn làm cho thần trí càng thêm tỉnh táo.
Hàn Trác một bên cau mày có chút không cao hứng nói: "Dù thế nào đi nữa, ngươi không quen biết thân thích, còn ra tay tổn thương người, may đều là người một nhà. Cô cô ngươi rộng lượng không tính toán. Chỉ là nữ nhi tâm tính nóng nảy, thân thể ngươi lại không tốt, cũng không cần đi làm loạn thêm."
Hàn Trác giọng điệu này mặc dù là trách cứ, nhưng trong lời nói lại có vẻ hai nhà rất thân thiết. Hàn Tư Ân nghe được suy nghĩ của Hàn Trác, không nhịn được nhíu mày.
Sở dĩ Hàn Trác ở trước mặt Chu thái y nói lời người một nhà này, còn dùng giọng điệu thân mật, liền muốn cho Chu thái y hoài nghi hai nhà đang là nghị thân cho tiểu bối đây.
Vai chính đương nhiên là Hàn Tư Ân cùng Hà Ngọc Châu.
Hàn Tư Ân tất nhiên sẽ không cưới con mụ quỷ cái Hà Ngọc Châu này, mà căn bản Hàn Tú cũng sẽ không cho hắn cưới, Hà Ngọc Châu lại càng không muốn gả.
Chỉ là hiện tại Hàn Trác nói ra lời này, Chu thái y cả đời thanh lưu, đương nhiên sẽ không lắm miệng xen vào việc nhà người khác, trước mặt hoàng đế cũng không nói thêm cái gì, danh tiếng Hà Ngọc Châu vẫn được bảo vệ trước mặt người ngoài.
Hàn Trác đương nhiên không biết suy nghĩ của hắn đã bị người ta biết, vẫn cứ duy trì mặt mũi ôn hòa nhìn Hàn Tư Ân nói: "Mau để Chu thái ý chữa trị cho ngươi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit Hoàn] Thế tử Hàn Tư Ân
Ficción GeneralTác giả: Thời Bất Đãi Ngã Editor: @dongthaoquynguyen Thể loại: Chủ công. Cục súc công, ngoan ngoãn thụ. Thụ thích công trước, cung đấu trạch đấu. Công có bàn tay vàng, sở hữu đọc tâm thuật. Truyện chủ yếu xoay quanh tranh đấu triều đình, tuyến tình...