C153: Trong Kinh thành Lý Long Triệt gây họa – Vương phủ phu thê nồng thắm.Ngày giờ thường trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã đến ngày Thuận Khải Đế hồi Kinh.
Đoàn loan giá đi tạo nên một lớp bụi mỏng mơ hồ, khi ánh nắng còn chưa xuất hiện, loan giá Đế Hậu đã chỉ còn lại một điểm nhỏ cuối con đường. càng ngày càng nhỏ cho đến khi không còn nhìn thấy được nữa.
Lung Nguyệt cắn môi, ngồi lại vào trong xe ngựa, nhìn Bùi Nguyên Tu cũng vén rèm đi vào liền rơi nước mắt.
Bùi Nguyên Tu đau lòng kéo nàng vào trong ngực, vỗ nhẹ an ủi. Đợi nàng khóc mệt rồi ngủ trong lồng ngực mình mới cho phép phu xe đánh xe về phủ.
Không ai phát hiện trong rừng đào bên cạnh thập lý Trường Đình còn một bóng người yểu điệu vận y phục màu xanh, chậm rãi đi ra ngoài. Nàng nhìn thật lâu con đường mà loan giá vừa biến mất, than nhẹ: “Chàng đã đi như vậy, tâm thiếp cũng không còn gợn sóng, đôi ta đời này không duyên không số vậy.”
Thẩm Mạt Nương từ thập lý Trường Đình trở về tiểu viện nhà mình, vào thư phòng ngồi lặng người, trong tay cầm hai phong thư nhẹ nhàng vuốt phẳng, nàng ngồi từ giữa trưa cho đến khi hoàng hôn buông xuống.
Tẩy Nghiễn là một đứa nhỏ nhà nghèo thành thật, năm nay cũng mới chỉ có mười bốn tuổi, làm xong bữa trưa liền gọi nàng vài lần cũng không thấy đáp lại. Chủ tử không ăn, nàng cũng không dám ăn, chỉ đành đói bụng rồi làm việc vặt trong viện. Nhìn trời thấy đã muộn, tiên sinh chắc cũng sắp về, nàng mới xoay người vào phòng bếp, đồ ăn trưa nay còn chưa đụng đến, bỏ đi thì tiếc, nàng liền hâm nóng lại.
Phu nhân là người cao lãnh, tiên sinh là một người tốt, bạc không dễ kiếm, không được lãng phí, tiết kiệm được liền cứ tiết kiệm!
Lúc Tiểu Mã tiên sinh trở về cũng là lúc Tẩy Nghiễn bưng đồ ăn để lên cái bàn tròn trên nhà. Nhìn thấy hắn, nàng phúc thân một cái. (MTLTH.dđlqđ)
“Phu nhân đang ở đâu?” Tiểu Mã tiên sinh hỏi.
“Phu nhân đã ở trong phòng cả một ngày, cơm trưa cũng không ăn.” Tẩy Nghiễn vừa dứt lời, cái bụng nhỏ của nàng liền phát ra tiếng kêu, khuôn mặt nàng trong nháy mắt liền đỏ lên, dù thế nào nàng cũng chỉ là một cô nương, da mặt rất mỏng.
“Ngươi cũng không ăn trưa sao?” Tiểu Mã tiên sinh buồn cười hỏi, tuổi hắn lớn hơn Tẩy Nghiễn nhiều nên cũng chỉ coi nàng là đứa nhỏ.
“Phu nhân vẫn chưa dùng cơm …” Thanh âm nho nhỏ, chủ tử còn chưa ăn cơm, nàng chỉ là một nha đầu làm việc vặt, sao dám ăn trước cả chủ tử?
Tiểu Mã tiên sinh cười: “Nha đầu ngốc này, chỗ chúng ta cũng không phải phủ đệ nhà cao cửa rộng, không có mấy quy củ cứng nhắc ấy, không ăn cơm cũng chỉ có thiệt mình.”
Tẩy Nghiễn nghe xong, thành thật đáp rồi lui người về phòng bếp ăn cớm.
Tiểu Mã tiên sinh vội vàng đi vào thư phòng.
Trong thư phòng, Thẩm Mạt Nương nằm trên ghế quý phi đặt gần cửa sổ, ánh mắt nhìn về phương xa có chút trống rỗng, cũng có chút đau thương.
BẠN ĐANG ĐỌC
CÔNG CHÚA THÀNH VƯƠNG PHI -TIẾU DƯƠNG
General FictionTác giả:Tiếu Dương Thể loại:Xuyên Không, Trọng Sinh, Cung Đấu, Gia Đấu, Cổ Đại,sủng. Editor : Búnn Nguồn:DĐ Lê Quý Đôn Giới thiệu : Nữ chính: Trong một lần sét đánh đột ngột mà bỏ mạng, lại đầu thai đến nơi vô tình nhất là bậc Đế Vương. Có một mẫu...