35. Khởi đầu mới

1.1K 91 5
                                    

*Tất cả chỉ là tưởng tượng không áp đặt hình tượng nhân vật vào thực tế*

*Mọi thông tin về căn bệnh thì vừa đúng vì mình đã tra gg và vừa là không đúng vì mình chỉnh sửa lại để phù hợp*

*Mình không phải là bác sĩ nên không rõ một số vấn đề chỉ viết cho phù hợp với truyện thôi ạ*

~~~~~~~~~~~~~

-Chào Chủ tịch Off Jumpol, anh cứ gọi tôi là Oab, tôi là bác sĩ điều trị của bệnh nhân 1418 Gun Atthaphan.

- Chào cậu

- Anh là người nhà của bệnh nhân?

- Phải, là người yêu

-... À. Đây là hồ sơ của bệnh nhân.

Off cầm lấy hồ sơ của cậu, vừa đọc vừa nghe bác sĩ Oabnithi kể về Gun

- Bệnh nhân được người dân đưa đến đây hồi tầm 3 tháng trước, khi chúng tôi hỏi cậu ấy chỉ biết mỗi tên mình là Gun Atthaphan chuyện còn lại thì không biết gì cả. Nhưng mà bây giờ cậu ấy cũng không biết mình tên gì hay là ai nữa. Mọi thông tin về bệnh nhân đều gần như bằng không. Bệnh nhân mắc hội chứng lú lẫn do chấn thương ở cơ thể có liên kết với não bộ, chúng tôi có kiểm tra trên cơ thể cậu ấy có dấu hiệu bị bạo hành.

- Bạo hành?

Off nghe đến đây cảm thấy rất khó chịu. Bé con mà anh hết mực cưng chiều nâng như nâng trứng vậy mà lại bị người khác đối xử như vậy. Rốt cuộc ba năm qua cậu đã chịu đựng những chuyện gì?

- Cũng may là phát hiện kịp thời và tìm được nguyên nhân căn bệnh nên sẽ không gặp nguy hiểm gì.

- Tôi sẽ đưa em ấy về nhưng mà chưa phải là bây giờ

Hiện anh còn phải làm việc sợ không thể chăm sóc được cho Gun. Nên anh tính khi nào xong sẽ dẫn cậu về Bangkok. Off ở lại nghe Oab nói về căn bệnh và tình trạng của Gun hiện tại sau đó đành tạm biệt cậu mà trở về.

- Vào ban ngày bệnh nhân sẽ ngủ gà ngủ gật đến đêm thì bồn chồn. Khi tiếp xúc bệnh nhân sẽ thường im lặng sững sờ, có lúc thì kinh ngạc , ngơ ngác hoặc dửng dưng. Khi hỏi bệnh nhân thì thường phải hỏi đi hỏi lại nhiều lần mới trả lời nhưng mà trả lời một cách ấp úng, có khi hỏi một đằng trả lời một nẻo, đôi khi là ló ngơ đi không trả lời. Hoặc cứ lẩm bẩm một mình, nói lời vô nghĩa. Hành vi và cảm xúc của bệnh nhân không được ổn định, lúc thì sững sờ ngơ ngác, lúc thì cười ngây ngô, khóc lóc, hoảng sợ, phản kháng..v.v.v. Thường thì bệnh nhân sẽ ở trong trạng thái bối rối. Ngoài ra bệnh nhân sẽ bị rối loạn tri giác thường thấy ảo thị và rối loạn ý thức không phân biệt được người thân, lẫn lộn ngày và đêm....

~~~~~~

Tối đó Off có điện cho Tay thông báo đã tìm được và nói tình trạng hiện tại của Gun. Tay và cả nhà đêù rất vui mừng, miễn tìm được cậu là tốt còn về căn bệnh thì sẽ từ từ điều trị cũng không sao.

Off cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn, bây giờ thử thách trước mắt của anh chính là chăm sóc cho cậu. Anh biết nó sẽ chẳng dễ dàng gì nhưng anh tin là anh sẽ làm được.

[OffGun] Đứa Trẻ Nghịch NgợmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ