Chương 4

1.4K 141 8
                                    

    Cơm nước xong xuôi, Tiểu Đinh cùng A Việt lại dung dăng dung dẻ về lớp. Chiều nay lớp 3 có tận 3 tiết toán liền nhau, cả lớp không nhịn được đồng lòng lên án phần mềm sắp xếp thời khóa biểu của bọn họ. Tiết đầu, cả lớp nỗ lực chống đỡ. Tiết 2, đại bộ phận kiên cường chịu đựng. Tiết 3, tiếng viết bảng và lời giảng đều đều vang lên, nhưng gần nửa lớp tinh thần vốn đã gục ngã, mọi người chống tay miễn cưỡng để mình không gục xuống. Thầy giáo dạy liền 3 tiết toán, mệt mỏi không kém, tinh thần có chút xuống dốc, cảm động nhìn những học sinh tinh anh chăm chỉ vẫn đang nghe giảng chép bài. *Em học sinh nữ mới tới kia, ừm, có vẻ không tồi. Ban cán sự cũng vẫn rất kiên trì nghe giảng, với mấy khuôn mặt quen thuộc kia nữa.* Trong đó, ngoài dự kiến lại góp thêm một tên ngồi cạnh cái cửa sổ đằng kia. *Ôi chao, hình như là Đinh Trình Hâm nhỉ? Nếu Đinh Trình Hâm mà còn cố gắng nỗ lực nghe giảng, chẳng nhẽ người thầy như mình lại không chống đỡ được?* Thầy toán dồn hết tâm huyết, đẩy nhanh tiến độ, dạy đến hăng say, vô ý ru ngủ luôn mấy học sinh sắp gục xuống. Chuông hết tiết reo lên, lớp 3 như vớ được cọng rơm cứu mạng, vội vàng chạy đi thay đồng phục thể dục. Ông trời coi như có mắt, tiết cuối của bọn họ vừa vặn là giờ thể chất.

    Việt Việt khoác vai Đinh Trình Hâm đi về phía phòng thay đồ chung, vừa đi vừa ngáp chảy cả nước mắt. Nhưng cái miệng vẫn không ngừng nói, còn rủ Đinh Trình Hâm lát nữa chơi bóng rổ. Cậu nghĩ lại ngày trước khi còn sống, không khác biệt với các thiếu niên khác là bao, cực kì nhiệt tình với bộ môn này. Thời thiếu niên của Đinh Trình Hâm từng đánh bóng rổ ở trường, tham gia câu lạc bộ, thậm chí có đánh cả giải nghiệp dư, trái ngược hoàn toàn với cái nhân vật thiếu gia chỉ đánh nhau không đánh bóng hiện tại. Đã thay đổi, vậy phải toàn diện, cậu rất nhanh quyết định sẽ tăng cường vận động, nâng cao sức khỏe. Sức khỏe tốt thì chuyện học hành mới tốt được.

    Bước ra từ phòng thay đồ toàn mùi mồ hôi, Đinh Trình Hâm đúng chất công tử thiếu gia ít vận động thể dục thể thao. Nếu không phải nhà giàu, chắc đã bị đánh đến thành đầu heo luôn rồi. Cùng lớp có mấy anh bạn tuy chiều cao xấp xỉ, nhưng nhìn cơ bắp trên người bọn họ, cậu không nhịn được ghen tị. Mấy cậu kia mặc đồng phục thể dục nhìn năng động nam tính các thứ, mình mặc vào nhìn cũng năng động đấy, nhưng là dáng vẻ trẻ nhỏ thích chơi đùa. Đinh Trình Hâm soi gương thấy không ổn, nhìn qua Việt Việt thấy trên đầu có đeo một chiếc băng đô thể thao. Nghĩ hồi trẻ mình cũng từng dùng qua, bèn hỏi nếu có thừa cho cậu mượn một cái. Nhưng băng đô thể thao khó có khả năng còn thừa, Việt Việt trực tiếp đưa cho cậu, còn cảm ơn vì đây vốn là băng mẹ cậu bắt cậu đeo. Mẹ Việt rất thích xem phim thần tượng, bà thấy khi nam sinh chơi thể thao mà đeo băng đô thì soái khí ngút trời, nên hôm nào có giờ thể chất đều bắt con mình mang theo. Nhưng đúng là tùy người, cái đầu tóc cắt cụt lủn của Việt Việt tròng thêm cái băng đô vào nhìn ngốc không chịu nổi, cậu không thích, nhưng không cãi lời mẹ. Thấy Đinh Trình Hâm đeo cùng một cái băng đô mà hiệu quả khác nhau, người trước mặt đeo băng đô lên, cùng với đồng phục thể dục, nhìn như nam chính phim thanh xuân vườn trường. Cậu khen mấy câu, còn chụp mấy bức hình, đem về cho mẹ xem đây mới là người nên đeo nè mẹ ơi.

[Kỳ Hâm][Mã Gia Kỳ x Đinh Trình Hâm] Đoạt lấy vị trí thứ nhất!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ