Thời gian thấm thoát trôi qua, từ sau nụ hôn đầu lãng mạn dưới trời tuyết kia Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ càng ngày càng ngọt ngào. Cuối năm là mùa lễ hội, sinh nhật của Mã Gia Kỳ trải qua chưa lâu đã gần đến một dịp lễ lớn trong năm khác, Giáng Sinh.
Vào những ngày gần sát Giáng Sinh, khắp nơi trong thành phố dựng đèn trang trí, không khí vô cùng náo nhiệt, là ngày mà những đứa trẻ vui chơi nhận quà. Thật đáng tiếc, đối với những học sinh cuối cấp như Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm thì bọn họ dù muốn nhưng cũng sẽ cố gắng đè lại, không để bỏ lỡ thời gian ôn tập. Thời gian trôi càng nhanh nghĩa là ngày đếm ngược của họ đang ngày càng rút ngắn lại, bước qua năm mới thì chính là tiến vào giai đoạn tăng tốc mà chẳng ai dám lơ là. Vì vậy, cho dù tiếc nuối không thể dành cho nhau một ngày lễ trọn vẹn, Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm vẫn quyết định dù học bài cũng phải cùng nhau ở một chỗ.
Đêm Giáng Sinh, khi mọi người tham gia các hoạt động vui chơi, tiến về phía nhà thờ nghe tiếng chuông an lành thì Đinh Trình Hâm hiện giờ đang ngồi ở trong phòng Mã Gia Kỳ cùng nhau giải đề. Tiếng đầu bút sột soạt trên giấy không ngừng nghỉ, hai chiếc đầu xù xù như dán vào nhau chăm chú từng con chữ, phép toán. Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa và kèm theo là âm thanh quen thuộc của bác quản gia
-Tiểu Mã, Đinh gia có đem đồ đến cho Tiểu Đinh này
Mã Gia Kỳ mở cửa ra đưa hai tay cẩn thận nhận lấy, nhưng chưa kịp hỏi thì bác đã nhanh chóng quay đầu đi mất, trước khi đi còn không quên nhìn hai đứa nhỏ cười hiền từ.
-Đồ của tớ hả ?
-Ừ, bác bảo bên nhà cậu mang qua
-Gì thế nhỉ, tớ đâu có dặn mang đến cái gì đâu
Khi dấu chấm hỏi đang tràn ngập trên đầu hai cậu thì điện thoại Đinh Trình Hâm không nhanh không chậm ting lên mấy tiếng, thật quá đúng lúc. Không ngờ nhất chính là tin nhắn đến từ box chat của gia đình
Phong Phong ca: "Anh gửi cho út sách mấy môn ngày mai mà em chưa đem rồi nhé, đêm nay ở nhà Tiểu Mã ngủ thật ngon nha~"
Hâm Nhi: "....."
"Tại sao vậy? Em có thể về nhà ngủ mà"Mẹ Oánh: "Ở nhà Tiểu Mã một đêm đi, hai đứa không được ra ngoài chơi đã thiệt thòi lắm rồi"
Chị Mai: "Đúng đó, ai bảo cuối cấp mới yêu nhau nên khổ vậy nè. Hai bé dành thời gian bên nhau nhiều hơn đi"
Hâm Nhi: "Cuối cấp yêu nhau cũng không phải muộn mà"
Phong Phong ca: " Vậy là muộn rồi"
Chị Mai: "Anh nói chuẩn, muộn rồi"
Hâm Nhi: "Nhưng rõ ràng hai anh chị còn chưa có người yêu đâu 😌"
Baba: "Toàn mấy đứa lớn bị dụ vào tròng, tụi bây nhìn đi"
Đinh Trình Hâm nhìn màn hình điện thoại cười cực kì vui sướng, trò trêu chọc này quả nhiên chơi quá là thích luôn. Mở túi đồ vừa nhận ra, bên trong đúng thật là sách mà ngày mai cần dùng đến, quả nhiên muốn nhét cậu qua nhà Mã Gia Kỳ một đêm. Nhưng gửi sách vở mà không gửi quần áo ? Này là ý gì đây?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kỳ Hâm][Mã Gia Kỳ x Đinh Trình Hâm] Đoạt lấy vị trí thứ nhất!
Fanfiction32 năm, này đầu tiên Đinh Trình Hâm chửi thề nhiều đến vậy. Cái tình huống quỷ gì vậy chứ, nếu đã không biết, chi bằng giả mất trí nhớ đi! Truyện chậm nhiệt, mạch truyện như mạch não của tác giả, gất nà thê lê. Phi logic, đặc biệt thi thoảng sẽ buff...