Editor: Đào Tử
___________________________
Liễu Diệp Tiên giả vờ lấy đồ trong balo, thực ra lấy quần áo thể thao gọn gàng sạch sẽ và khăn mặt từ không gian linh tuyền ra.
Khả năng trị liệu của cô so với dị năng giả đồng cấp xem như ưu tú, hiệu quả trị liệu rất tốt.
Trị liệu một phen làm dịu đi khó chịu trên thân người bị hại đáng kể, nhưng tổn thương tâm hồn lại khó mà xóa nhòa.
Nếu có thể sụp đổ khóc lớn còn đỡ, cảm xúc phát tiết xong có khi trở lại bình thường, lo nhất là muốn khóc cũng không khóc nổi, khuôn mặt chết lặng.
Bồn rửa bát phòng bếp đựng đầy nước sạch, vừa hay lấy lau ô uế trên người bọn họ.
"... Cảm, cảm ơn..."
Gào khóc xong, người phụ nữ bị hại nấc một cái, cúi thấp đầu nhận khăn mặt và quần áo.
Hướng Thụy Quân nhìn nhíu mày.
Cô một lần nữa sinh nhận thức mới về Liễu Diệp Tiên.
Dị năng hệ trị liệu phổ thông chỉ làm dịu đau đớn thân thể, nhưng không thể trấn an vết thương lòng người bị hại.
Bọn họ chịu đả kích lớn sau này tinh thần ít nhiều gì cũng sẽ bị tổn thương, biểu hiện kháng cự mãnh liệt đối với người vật bên ngoài, thậm chí làm ra hành vi quá khích -- Ví dụ như điên cuồng nổi khùng gầm rú, tự bế không muốn tiếp xúc thế giới bên ngoài, đả thương người hoặc tự tổn thương bản thân.
Người ở thời tận thế vấn đề tinh thần nghiêm trọng vượt xa thời bình, phản ứng cũng càng rõ rệt.
Cảm xúc mấy nữ tính bị hại trước mắt coi như ổn định.
Không biết nên nói năng lực chịu đựng bọn họ tương đối mạnh hay khả năng chữa trị của Liễu Diệp Tiên càng mạnh.
Hướng Thụy Quân thật ra nghiêng về người sau.
Được Liễu Diệp Tiên tiếp sữa một đường, Hướng Thụy Quân có thể cảm nhận chân thực điểm khác biệt giữa cô và dị năng giả khác.
Do không gian linh tuyền ư?
Hướng Thụy Quân không có thời gian truy cứu đến cùng.
Cứu chữa mấy người bị hại này, Liễu Diệp Tiên lại đi trị liệu những người sống sót bên ngoài kia, vết thương nhẹ tạm gác một bên, ưu tiên trị liệu thương thế nặng.
Liễu Diệp Tiên có loại trực giác trời sinh của một dị năng giả hệ trị liệu, loại trực giác ấy giúp cô phán đoán chính xác thương thế ai nặng, thương thế ai nhẹ, từ đó đưa ra lựa chọn trị liệu.
Tay chân bị đánh gãy xương xử lý nối liền rồi cố định bằng ván gỗ.
Tấm ván gỗ?
Nhìn Liễu Diệp Tiên móc tấm ván gỗ rõ ràng mua ở cửa hàng sàn lót gỗ ra, khóe miệng cô giật giật.
Tới thứ đồ chơi này Liễu Diệp Tiên cũng mua từ khi nào?
Người sống sót khách sạn xác nhận đoàn người Bùi Diệp không có ý xấu, thi nhau phát tiết lửa giận lên đám ác đồ bị trói gô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 2] Sau Khi Đại Lão Về Hưu
RomanceTên truyện: Sau khi Đại lão về hưu Tác giả: Du Bạo Hương Cô (Nấm Hương Xào) Thể loại: Võng du, xuyên không, xuyên chậm, nữ cường, ngôn tình,... Editor: Đào Tử (Văn án) Người khác khi về hưu, nuôi cháu giữ trẻ múa quảng trường. Bùi Diệp khi về hưu...