Chương 223: Trí tuệ nhân tạo Thái Hạo

1.3K 204 12
                                    

Editor: Đào Tử

___________________________

Bọn họ cố gắng truy tra nguồn gốc tận thế.

    Tận thế sao lại đột nhiên tới?

    Những Zombie này có phải sở nghiên cứu bí mật làm ra?

    Có một đoạn video ngắn, người đàn ông trần truồng lõa thể gào thét với ống kính.

    "Quốc gia chính phủ vì sao không cho một lời giải thích?"

    Còn có video trực tiếp giết vợ giết con gái.

    "Tôi không muốn vợ mình biến thành quái vật, tôi cũng không con gái biến thành quái vật, quốc gia không tới cứu chúng tôi, chúng tôi chỉ biết chờ chết... Không có đồ ăn, không có nước... Tôi làm vậy cũng vì để bọn họ bớt chịu thống khổ. Giết bọn họ xong, tôi sẽ trực tiếp tự sát..."

    Kết quả vợ con đều bị hắn dùng dao phay tàn nhẫn chém chết, thời điểm hắn chuẩn bị cắt cổ tay sụp đổ quỳ xuống, gào khóc.

    Từng cảnh tượng ấy đánh thẳng vào giới hạn chịu đựng của Liễu Diệp Tiên.

    "Diệp Tiên đừng xem!"

    Dù người lý trí bình tĩnh như Tề Thiên Thạc cũng không chịu nổi nhiều tin tức tiêu cực như vậy, huống chi Liễu Diệp Tiên thận trọng thiện lương?

    Chóp mũi Liễu Diệp Tiên cực kì chua xót, nhưng cô vẫn giữ điện thoại không chịu buông tay.

    Người sống sót khác trong khách sạn ôm đầu gối ngồi ngủ, hoặc nằm trên mặt đất trằn trọc, bầu không khí trầm mặc khiến người khác ngạt thở.

    Kéo căng thần kinh cả ngày, lúc này bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, có vài người sống sót nằm trên mặt đất ngủ say giấc.

    Đồng hồ trên vách tường tầng ăn phòng ba chậm rãi dịch đến mười hai giờ khuya.

    Liễu Diệp Tiên phát hiện điện thoại nhảy ra một khung video call.

    Cô có, Tề Thiên Thạc có, Hướng Thụy Quân cũng có.

    Nói đúng ra, người dùng sản phẩm điện tử kết nối Internet đều nhận được.

    Có người chọn cự tuyệt, càng nhiều người chọn tiếp nhận.

    Video xuất hiện một thiếu niên tóc xanh mắt xám, dung nhan tinh xảo đến mức không giống người sống.

    Lông mày dài tựa lá liễu, thân như ngọc thụ, mang áo xanh khói khoác ngoài áo trong màu trắng tuyết, bên hông thắt đai lưng ngọc phỉ thúy chạm khắc.

    Lúc này hắn đang nhìn về hướng màn hình, giống như đối mặt với mỗi người.

    Da hắn rất trắng, đường nét ngũ quan không sâu, đan xen giữa thiếu niên và thanh niên, tuấn mỹ nhưng không khiến người ta nhận lầm giới tính của hắn.

    Đôi mắt xám khói nhìn bình tĩnh, lại như chứa đầy thương xót.

    Thời khắc người bình thường bị đôi mắt này nhìn chằm chằm, tất cả đều có ảo giác mình là sâu kiến bên trong bùn đất ngước nhìn tiên nhân trên mây.

[Quyển 2] Sau Khi Đại Lão Về HưuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ