Chương 295: Huyễn cảnh của Hướng Thụy Quân

1K 160 1
                                    

Editor: Đào Tử

_________________________

Biệt thự trên sườn núi.

Một đám nam nữ ăn mặc thời thượng, thanh xuân mỹ lệ ở đây mừng sinh nhật.

Theo bầu không khí bữa tiệc được người chủ trì xào nóng, đám nam nữ này dần buông xuống thận trọng, theo men say trào dâng mà quên chừng mực.

Theo đó là âm nhạc sôi nổi ồn ào, bọn họ càng dán gần nhau, cho đến khi thân thể kề thân thể như rắn nước uốn lượn bên nhau.

"Sao em không đi xuống chơi cùng bọn họ?"

Một người thanh niên tướng mạo dường như khá quen thuộc tới gần.

"Hả? Tôi không thích uống rượu."

Một góc đại sảnh biệt thự tụ hội, Hướng Thụy Quân từ chối nhã nhặn rượu mà thanh niên đưa tới.

"Đến đây, em cũng uống hai ly đi, không uống là không nể mặt mũi mừng sinh nhật hôm nay đâu. Yên tâm, độ rượu không cao."

Thanh niên nhiệt tình mời rượu, Hướng Thụy Quân vẫn không chịu.

Chẳng biết tại sao, sau khi cô bước vào biệt thự thì có loại bất an lạ kỳ mãnh liệt, trong lòng tựa như có thanh âm bảo cô mau rời đi.

Khi cô cẩn thận hồi tưởng thanh âm này là ai, nó lại biến mất không thấy.

Nữ sinh chơi đùa gần đó cũng cười đi tới khuyên cô uống hai ly.

"Cái gì mà không thể uống rượu? Tiệc buffet đồ nướng hồi trước, cậu uống bia không phải cũng có cồn? Uống hai ly tạo bầu không khí đi, sẽ không say đâu."

Hướng Thụy Quân bị nữ sinh vạch khuyết điểm, cảm thấy xấu hổ, mà ánh mắt thanh niên mời rượu nhìn cô cũng thêm chút khác lạ.

"... Hai ngày nay thân thể mình không thoải mái..."

Thanh niên và nữ sinh đều không tin cô, cho rằng cô nói dối.

Vì để chuyện lúng túng này mau chóng qua đi, Hướng Thụy Quân chỉ có thể uống hai ly.

Khi rượu theo yết hầu chảy xuôi xuống, bất an trước đó không lâu lại bất chợt xuất hiện.

Lần này càng thêm mãnh liệt.

Rời đi! ! !

Mau rời khỏi đây! ! !

Sắc mặt Hướng Thụy Quân tái đi, thuận theo thanh âm trong lòng.

Cô đặt tay phải trên bụng, làm bộ đau bụng khó nhịn.

"Bụng hơi khó chịu, tôi đi toilet một chuyến."

Phần lớn người trong biệt thự đều tụ tại sàn nhảy, cô đi thẳng đến cửa chính biệt thự.

"Thật sự choáng quá đi..."

Lẻ loi một mình đi trên đường xuống núi, gió đêm quét qua, khiến đầu óc Hướng Thụy Quân dần tỉnh táo.

Đêm tối dãy núi liên miên trập trùng, hai bên đường đen kịt mơ hồ, cứ như một giây sau sẽ phiêu đãng tới, há một miệng đầy máu hướng về phía cô.

[Quyển 2] Sau Khi Đại Lão Về HưuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ