Quỳnh Nhân đại khái là bị doạ đến bối rối, người toàn bộ treo ở trên người Ngôn Mặc , cằm đặt tại vai rộng của hắn, tay ôm chặt hàng xóm của mình.
Nghe được Ngôn Mặc bảo đảm phía sau không có cái gì cả, mới đình chỉ phát run.
"Rõ ràng huấn luyện rất lâu, tại sao vẫn sợ." Quỳnh Nhân tâm lý có chút oan ức.
"Cậu đã làm rất tốt " Ngôn Mặc khẳng định nói, "cậu chỉ là nghĩ chính mình sợ, mới có thể sợ chạy đi, kỳ thực cậu đã không sợ."
Quỳnh Nhân nghe được ngữ khí bình tĩnh của hắn, theo bản năng tin bảy phần: "Thật, có thật không?"
"Ân, thật sự."
Ngôn Mặc xoa xoa những lọn tóc nhỏ của Quỳnh Nhân, nhìn thấy máy quay ở khắp mọi nơi, khẽ cau mày.
Chương trình tạp kỹ này đối với Quỳnh Nhân mà nói là công việc rất trọng yếu, hắn không thể theo tâm ý của chính mình, trực tiếp đem người mang đi.
Mà Quỳnh Nhân không có vội vã từ trong lồng ngực của hắn rời đi, hắn cũng là cho phép chính mình hơi hơi chiếm một chút thời gian của Quỳnh Nhân.
Ngôn Mặc rất yêu thích cái tư thế này, Quỳnh Nhân treo ở trên người hắn, tất cả trọng lượng đều bị tay hắn nâng.
Đối với thần mà nói, là trọng lượng bé nhỏ không đáng kể, lại làm cho hắn có loại cảm giác kỳ diệu vừa nặng nề vừa nhẹ nhàng.
Nhẹ nhàng mang theo tâm tình của hắn trôi nổi bồng bềnh, nhưng lại đè nặng ở trong lòng hắn, khiến Ngôn Mặc cảm thấy một cái gì đó cực kỳ chân thật trong tronh sinh mệnh dài đằng đẵng của mình.
Phảng phất hắn rốt cục nắm giữ cái gì.
Mùi thơm lưu luyến phát ra từ cổ áo, Ngôn Mặc chống lại ý muốn kích động muốn cọ lên, mà lén hít một hơi thơm ngào ngạt.Còn muốn ôm một phút chốc nhiều hơn nữa.
Sau khi Quỳnh Nhân ôm lấy Ngôn Mặc, sợ hãi tiêu thất, lý trí từ từ trở lại.
Cậu chậm rãi từ trên người Ngôn Mặc trượt xuống, mặt đỏ bừng lên.
Bình thường gặp quỷ ôm lấy hàng xóm cầu cứu còn chưa tính, ngày hôm nay nhưng là tại phát sóng trực tiếp a, hắn làm sao có thể đánh mất lý trí ôm được!
"Khụ khụ, " Quỳnh Nhân nỗ lực qua loa nói, "vị suất ca này là hàng xóm của tôi, Tôi không biết tại sao anh ấy lại đột nhiên xuất hiện tại địa điểm ghi hình của chương trình?"
Ngôn Mặc nhìn thẳng cậu, lập tức phối hợp lại: "tôi là chủ của toà nhà này."
Quỳnh Nhân cười gượng: "Ha ha ha. Hoàn hảo ta mới vừa chạy đến ôm lấy chính là ngươi, nếu không thì thật là xấu hổ. Thật là trùng hợp."
【 bịa đặt bịa đặt, che miệng khóc rống, nhìn thấy con trai trên mặt liều mạng bịa đặt ta liền đã hiểu, mụ mụ chúc phúc các ngươi. 】
【 con trai ngươi mới hai mươi, không nên tùy tiện tin tưởng xú nam nhân! 】
【 cẩu nam nhân cách xa lão bà ta xa một chút, trừ phi các ngươi doi thời điểm cũng có thể nhượng ta khang khang. 】
BẠN ĐANG ĐỌC
Tôi Không Ngờ Tôi Lại Là Người Hót Nhất Minh Giới
RandomTác giả : Bùi Địch Hoàn : 73 chương Thể loại : đam mỹ, linh dị thần quái, tình hữu độc chung, giải trí, sảng văn Nguồn: Tấn giang Edit : DTV080296 1 Quỳnh Nhân tướng mạo xuất chúng, năng lực nghiệp vụ cao, ra mắt đã được ba năm mà fan thực sực không...