Chương 2. Lao ngục

1.5K 215 3
                                    

Cảm giác có gì đó tràn vào mũi rất khó chịu. Xung quanh âm thanh cũng chẳng chút gợn sóng.

Trần Kha mở mắt ra, nước tràn vào bất ngờ khiến cậu khép chặt lại. Cậu không biết mình đang ở đâu nhưng cậu biết rằng phổi mình sắp hết oxi, Trần Kha càng dãy dụa cầu cứu thì sợi dây phía sau tay càng siết chặt làm cậu đau điếng không thôi.

Giây phút cậu định buông xuôi theo dòng nước thì có bàn tay kéo tóc cậu lên.

Trần Kha đúng nghĩa đen được cứu một mạng chưa kịp hoàn hồn đã muốn quỳ xuống tìm ân nhân mà tạ lễ nhưng cậu phát hiện có gì đó không đúng.

Trước mặt cậu là khung cảnh gì đây?

Một mỹ nữ tay đang với lấy khăn quấn lấy người, vẻ mặt nhìn cậu từ ngạc nhiên bỗng chuyên sang căm phẫn tột độ, tay không tự chủ tát mạnh vào mặt làm cậu đang trong bồn tắm bị văng ra, nằm thê thảm trên sàn nhà.

Tiếng hét vọng từ thanh quản của nàng vọng ra làm Trần Kha choáng váng đến điếc cả tai, cậu muốn thanh minh vậy mà miếng băng keo trên miệng lại không đồng ý. Giờ cậu phải làm sao?

Chẳng nhẽ bây giờ lại trơ mắt chờ chết?

Đã chết còn bị vu oan cho cái tội biến thái thì còn ai thảm bằng Trần Kha nữa.

Trần Kha nằm quằn quại trên sàn, nữ nhân kia đỏ mặt vì tức giận khoác lấy quần áo. Cánh cửa gỗ bị lực tác động bung ra, Châu Thi Vũ nhanh chân bước vào.

- Đan Ny, sinh chuyện gì rồi?

Ánh mắt Châu Thi Vũ bỗng dừng lại phía Trần Kha liền nhận ra tại sao Đan Ny hét lên.

Lính gác lôi Vương Dịch chạy theo chân của Châu tiểu thư rồi dừng lại phía ngoài cửa khiến cậu một lòng oán hận. Dù sao thì cậu cũng là nữ nhân, không thể nhẹ nhàng một chút sao? Những con người này thật là không biết thương hoa tiếc ngọc.

- Thi Vũ. - Trịnh Đan Ny bước đến cạnh Châu Thi Vũ vẻ mặt ủy khuất. - Hắn đột nhập vào đây.

- Biến thái? - Châu Thi Vũ nhướn mày nhìn Trịnh Đan Ny.

- Đúng vậy. Không những vậy còn ăn mặc chả ra gì. Tóc tai dựng đứng như bị sét đánh, tay chân còn có vết thẹo. Hắn ngoi lên từ dưới bồn tắm.

Ăn mặc chả ra gì? Tóc tai dựng đứng như sét đánh? Tay chân có vết thẹo? Vương Dịch giật mình. Có lẽ nào là huynh đệ của cậu?

Hai tên lính gác khác vác người đi đến. Nói không ngoa cứ như vác sính lễ đi đón dâu, hai người hai đầu, ở giữa là một con lợn sữa quay.

Kẻ bê hai tay, kẻ khuân hai chân, người bị khiêng cũng thật thảm, kêu ca cũng không thành tiếng. Đến gần chỗ Vương Dịch, hai tên lính gác không chút nhân nhượng quăng người xuống. Chưa tới một giây cậu liền nhận ra là huynh đệ mình.

- Trần Kha?

Kha bảo nghe thấy được chất giọng quen thuộc thì chậm rãi ngước mặt lên. Biết người đối diện mình là Vương Dịch liền ngậm ngùi.

- Ta tháo ra cho ngươi nói. - Vương Dịch lấy miếng băng keo trên miệng Kha Kha xuống, chỉ là hơi mạnh tay nhưng Kha Kha mừng đến mức không biết đau nên cũng chẳng thèm để bụng nữa.

Thí Nghiệm Số 101 || GNZ48_SNH48Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ