Chương 30. Sổ Đoạn Trường

1K 200 19
                                    

" Bạch y phi vũ tại trung không

Vong Xuyên hàn lãnh thịnh gia hồng

Giai nhân mại xuất luân hồi - Đạo

Bằng hữu ẩn tàng đẳng tiền khan."

Vương Hiểu Giai ngó mắt nhìn xung quanh, gương mặt hoảng hốt đến thất thần. Nàng không nhớ mình đã đi qua bao nơi nhưng những nơi này quả thật nàng chưa từng thấy. Hoa bỉ ngạn phía dưới nở rộ, màu đỏ chi chít như phong nền, phía trước ngoài đầu trâu mặt ngựa đang dẫn đường thì còn có cầu Nại Hà bắc ngang Vong Xuyên.

" Vậy là... ta chết rồi sao?" Nàng xoa xoa khủy tay hít sâu một hơi.

Khói sương địa phủ ngập vào mắt hay nơi cõi lòng phất lên cảm giác ngậm ngùi dương thế mà mắt Vương Hiểu Giai giàn giụa ướt đẫm. Sống mũi cay cay cũng chỉ biết khịt lấy khịt để.

Nàng sợ địa phủ sao?

Vương Hiểu Giai không sợ.

Nàng không sợ thiên đạo luân hồi, cũng không lo hồn bay phách tán.

Đối với nàng, không cùng một chỗ với Tưởng Vân mới là điều đáng hận nhất kiếp này.

Dừng lại trước một cánh cửa lớn, đầu trâu mặt ngựa đẩy cửa cho nàng bước vào. Vương Hiểu Giai vừa đặt chân lên bục liền bị khí thế trang nghiêm xung quanh uy hiếp, hít một hơi sâu, nàng cúi đầu quỳ xuống. Đại phán quan phía trên nhìn nàng có hơi nhíu mày.

- Ngươi là Vương Hiểu Giai?

- Là ta.

Đại phán quan quơ tay ra lệnh cho Hắc Vô Thường đứng cạnh lật sổ đoạn trường xem xét. Hắc Vô Thường dò xét đến trán nhăn lại rồi quay sang nhìn đại phán quan.

- Không có tên.

- Không có tên... - Đại phán quan nghiêm mặt lặp lại, ánh mắt bất thường nhìn Vương Hiểu Giai bên dưới. - Ngươi không phải đoản mệnh nhân, không có tên trong sổ đoạn trường, ngươi xuống đây là do sự cố?

- Ta... - Vương Hiểu Giai không biết trả lời thế nào chỉ biết ấp úng.

- Được rồi. - Đại phán quan đỡ trán. - Ngươi muốn quay về phàm trần không? Hay luân hồi chuyển thế? Ta cho ngươi lựa chọn, dù sao ngươi cũng không có tên trong sổ đoạn trường.

- A... - Nàng có chút mừng rỡ. - Quay về, ta muốn quay về.

- Ngươi còn lưu luyến phàm trần? - Đại phán quan nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của nàng.

- Phải phải phải. Ta lưu luyến phàm trần, ta muốn quay về với Tưởng Vân.

Đại phán quan giật mình, tay cầm lấy sổ đoạn trường trên tay Hắc Vô Thường tự mình dò xét. Hàng thứ ba từ trên đếm xuống, hai chữ Tưởng Vân nét thanh nét đậm rõ ràng hiện lên. Đại phán quan lắc đầu.

- Ngươi... ngươi thật sự muốn quay về?

- Ta phi thường muốn!

- Vậy ngươi nghe cho rõ, ta truyền lệnh Bạch Vô Thường sẽ mở cổng địa phủ để người về báo mộng cho Tưởng Vân phải đi bộ từ Tư Thúc đến Bao Thành, đỉnh Tuyên Sơn gặp Bách Hoa Tiên Tử cầu cỏ hoàn hồn giúp ngươi hoàn thế. - Đại phán quan rành mạch. - Hai canh giờ sau khi báo mộng, ngươi không quay trở về địa phủ ngay lập tức sẽ hồn phi phách tán.

Thí Nghiệm Số 101 || GNZ48_SNH48Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ