24. Nhiệm vụ.

929 39 1
                                    

Đặt chân đến thành phố gọi là Osaka, Shiho nhìn chung quanh như muốn thu hết tất cả cảnh vật vào tầm mắt. Nhìn chung quanh, mọi nơi đều bị phong toả, nhưng lại mang đến cho cô cảm giác bình yên đến lạ.

"Shiho, chúng ta đi..."

"Này..."

Satou từ đâu xuất hiện cắt ngang lời Shinichi, tay chống ngang hông dõng dạc nói.

"...chúng ta đang làm nhiệm vụ mà nhỉ?"

Cậu ta gãi đầu, chỉ cười gượng như cho qua. Ngoài bốn người bọn họ còn có cả một số sĩ quan khác cũng ở đó. Bọn họ ngoài việc cảm thán khung cảnh chung quanh thì có người vẫn quan tâm đến nhiệm vụ sắp tới.

"Chúng tôi đã đến rồi, cậu đến đâu rồi hả?"

Shinichi trên tay là điện thoại di động, cau mày hỏi người đầu dây bên kia.

"NÀY...."

Giọng nói vang lên từ đằng xa, ta có thể thấy được bóng dáng của một nhóm người đi đến. Cậu ta cao ráo, tay vẫy vẫy nhiệt tình về phía này.

"Kudou, đến rồi à."

Sau đó anh ta quay sang cô gái bên cạnh mà thắc mắc.

"À, cậu cũng đi cùng à?"

Shiho khẽ nhíu mày.

"Ukm."

"Đi thôi, chúng ta đến sở cảnh sát Osaka."

(...)

"Bọn chúng vẫn đang cố gắng tẩu thoát, nhưng có vẻ như vẫn chưa ra khỏi được khu vực Osaka. Bởi chúng ta đã cho phong toả cũng như kiểm tra toàn bộ người dân. Chúng ta phải cố tìm ra hắn nhanh nhất có thể..."

Cuộc họp kết thúc, mọi người nhanh chóng rời khỏi phòng họp.

"Về khách sạn, mình đã đặt phòng cho mọi người rồi."

Hattori dõng dạc tự tin nói, đường đến khách sạn cũng khá gần, đi bộ qua khoảng hai con đường là đến, khách sạn khá đẹp mắt, sau khi ổn định phòng ốc thì sự cố cuosoi cùng đã xảy ra.

"Gì chứ?"

Shiho khó chịu hét lên. Cô cau đôi mày lại nhìn xung quanh mà bực dọc.

"Tôi thấy thật không thích hợp. Hay là...Satou-san và tôi sẽ một phòng, còn Takagi-san và cậu ta sẽ cùng một phòng."

Hattori có hơi lúng túng, sau đó quay sang Satou và Takagi, hai người họ như hiểu ý liền cười trừ mà giải thích.

"À...không được đâu Shiho-chan. Từ lúc kết hôn, anh ấy sẽ không ngủ được nếu không nằm cạnh chị."

Cô có chút nghi ngờ, liền quay sang lễ tân.

"Ừm..cho tôi một phòng đơn."

Cô định sẽ đặt một căn mới, nhưng lễ tân lại cúi đầu.

"Xin lỗi quý khách, khách sạn chúng tôi không còn phòng trống nữa ạ."

"Ồ, trùng hợp vậy sao?"

Cô quay sang tên thám tử kia mà nhếch mép hỏi, cậu ta toát hết cả mồ hôi. Nhìn cô lo lắng trả lời.

"Thôi được."

Wabi-SabiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ