"Conan-kun, cuối cùng cậu cũng đi học rồi."
Giọng Ayumi trong trẻo vang lên, tôi mỉm cười rồi đặt cặp xách lên bàn. Nhìn sang bàn bên cạnh, nó trống trải, hình ảnh thường ngày mà tôi thấy không còn, tôi vô thức nói.
"Haibara vẫn chưa đến à."
"Mấy hôm nay hai cậu vắng liền mấy buổi đấy. Cậu ấy bảo bị bệnh nên xin nghỉ vài ngày."
Ayumi trả lời, giọng nói pha chút lo lắng.Đôi mày nhíu lại trên gương mặt trẻ con.
"Hay là tan học chúng ta đi thăm cậu ấy đi."
Mitsuhiko nhanh nhảu nêu ý kiến. Cậu nhóc hào hứng thế biết ngay lí do. Đám nhóc đồng tình, tôi cũng hưởng ứng. Thế là cả bọn quyết định tan học sẽ đến thăm Haibara.
Có phải cô gái ngốc đó lại tự trách bản thân không?
Có phải cậu ấy đã ngồi nơi nào đó mà ôm tội lỗi rồi tự trách mình không?
Có phải cậu ấy lại nhịn đói nữa không?
Nhưng mà...nếu không phải do thứ thuốc đó tôi cũng không có kết cục ngày hôm nay. Cô ấy đã gián tiếp làm cuộc đời tôi vào bế tắc.
Suy nghĩ vừa thoáng qua tôi nhanh chóng dập tắt nó." Không phải, là do tên Gin. Không, là do...số phận."
Gin...tên khốn đã huỷ hoại cuộc đời của tôi, biến tôi trở thành một đứa nhóc bảy tuổi.
Tới bây giờ tôi vẫn không thể hiểu nổi mối quan hệ của Haibara và Gin. Tôi biết vẫn còn nhiều chuyện về Tổ Chức mà câụ ấy còn giấu tôi, và dường như Gin chính là phần quá khứ cậu ấy không muốn nhắc tới nhất.
Họ từng là gì của nhau? Tại sao Haibara lại sợ hãi chạm mặt hắn đến thế, ngay cả khi cậu ấy đang trong hình dạng một đứa trẻ? Tại sao hắn có thể nhận ra câụ ấy chỉ bằng một sợi tóc màu nâu đỏ, có thể đoán được từng đường đi nước bước của cô chỉ thông qua việc biết rằng cậu ấy đã nghe được cuộc nói chuyện của hắn và Pisco? Tại sao...tại sao cô lại lảng tránh câu hỏi của cậu khi cậu muốn hỏi về quá khứ ở trong Tổ Chức?Cả buổi học, Conan loay hoay trước những câu hỏi về Haibara. Rồi tiếng chuông cũng reo lên báo hiệu là đã tan học.
"Chúng ta đi thôi."
Cả bọn chạy ùa đi nhanh chóng khi chuông reo. Đối với chúng nó mà nói, Haibara có lẽ là một thành phần không thể thiếu, cô ấy chính là người mà chúng vô cùng yêu quý, trên đường đến nhà Tiến Sĩ, đám nhóc vui vẻ mà hát líu lo. Tung tăng trên phố thì gặp ba cô nữ sinh Teitan. Cả bọn reo lên cười tít cả mắt.
"Các chị tan học sớm nhỉ."
"Bọn chị hôm nay được về sớm,vì hội đồng trường và tất cả giáo viên phải họp gì đấy. Tụi chị định sẽ đi dạo phố, rồi sẽ mua quà cho bạn trai."
Sonoko tinh nghịch nói.
Có vẻ như tôi chưa quen với từ bạn trai của cô ấy...mà không phải nói tôi.
"Thôi nào Sonoko"
Ran ngại ngùng trách, Sere thì liếc nhìn sang nơi khác, giọng lí nhí nói.

BẠN ĐANG ĐỌC
Wabi-Sabi
FanficTruyện mình viết về kết cục của bộ truyện Detective Conan. Đây hoàn toàn là fanfiction về tình cảm nên những yếu tố như vụ án, logic,...hoàn toàn không khẳng định. Mình ship couple rất rõ ràng, nếu các bạn không cùng thuyền hoặc không thích couple t...