Chap 64: Chuyện hay không thể miễn phí

251 38 2
                                    

Vì một số sự cố nhỏ nên thời gian gần đây không ra chap mới cho mọi người mình thật xin lỗi 🙇

Sửa một chút ở chap trước trời vẫn chưa sáng nha mọi người, vẫn còn là đêm (H) á , chap trước mình ghi lộn trời sáng thành thật xin lỗi nha.

🍬_________________________________🍬








“Đường Lỵ Giai, chị thật tốt.” Thanh âm nhẹ nhàng của Tả Tịnh Viện theo ngực Đường Lỵ Giai truyền tới.

“Ngủ đi.” Đường Lỵ Giai vuốt ve đầu Tả Tịnh Viện một chút nhẹ nhàng nói.

“Ân.” Tả Tịnh Viện lên tiếng, cô dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ vào ngực Đường Lỵ Giai một chút, sau đó tìm một vị trí thoải mái nhất, nhắm lại hai mắt, bởi vì có được tràn ngập cảm giác an toàn nên cô nhanh chóng đi vào giấc ngủ.

Đường Lỵ Giai thấy Tả Tịnh Viện đã im lặng, đặt tay lên lưng Tả Tịnh Viện, thân thể cũng mệt mỏi vì thế không bao lâu liền ngủ mất.

Buổi sáng Đường Lỵ Giai luôn là người đúng giờ, cho nên vào giờ thường tỉnh Đường Lỵ Giai tự động mở mắt ra, phát hiện hai cỗ thân thể ái muội ôm chặt lấy nhau, quấn quít cùng một chỗ. Đầu của Tả Tịnh Viện chôn ở trong ngực mình, giống như tiểu hài tử ỷ lại vào mẫu thân, trong lòng có cỗ cảm xúc nói không nên lời, Đường Lỵ Giai đưa tay khẽ vén lại mái tóc do ngủ có chút tán loạn của Tả Tịnh Viện. Tóc của cô tuy rất dài nhưng óng ả mượt mà, các sợi tóc không hề bị phân nhánh ở ngọn, không có dấu vết từng uốn hoặc nhuộm qua, xúc cảm giống y như tơ tằm khiến cho người ta yêu thích không buông tay. Khuôn mặt tinh xảo non nớt lộ ra khí chất siêu trần thoát tục, thật ra lúc Tả Tịnh Viện ngủ mới chính thức giống một tiểu tiên nữ, Đường Lỵ Giai thầm nghĩ. Thật sự là khuôn mặt xinh đẹp của nữ nhân trẻ trung, lúc trước khi chưa thật sự thích Tả Tịnh Viện đối phó với túi da này vẫn không thể ngăn cấm ghé mắt ngắm nhiều hai lần. Nói ra cũng kỳ quái, vây quanh mình một đám trai gái, bọn họ đều là tuấn nam mỹ nữ, hẳn đã sớm làm cho thẩm mỹ của mình bị *chai* mới đúng, hay là diện mạo của Tả Tịnh Viện cố tình lọt vào mắt xanh của mình. Bỗng nhiên, Đường Lỵ Giai có chút tò mò, nữ tử với diện mạo như vậy nếu là ở trên giường lại là dạng gì? Có phải sẽ có cảm giác bất đồng hay không? Sự hiếu kỳ nổi tiếng lạnh nhạt của Đường Lỵ Giai rốt cuộc được gợi lên một ít.

Dường như cảm giác được có người chăm chú nhìn mình, khuôn mặt của Tả Tịnh Viện hơi nhíu lại một chút, sau đó cô chậm rãi mở ra hai mắt, khi nhìn thấy Đường Lỵ Giai chính diện mỉm cười nhìn mình, Tả Tịnh Viện cũng cười lại, nụ cười ấy sáng lạn giống như đóa hoa sen vừa nở rộ vào sáng sớm, tựa hồ còn mang theo cảm giác tươi mát của những giọt sương ban mai, Tả Tịnh Viện cảm thấy chuyện hạnh phúc nhất đó là sáng sớm tỉnh lại có thể lập tức nhìn thấy nụ cười hòa nhã như nữ thần của Đường Lỵ Giai, đủ để tâm tình của mình tươi vui cả ngày.

“Liga, buổi sáng rồi, chúng ta tiếp tục yêu đương vụng trộm nữa đi.” Tả Tịnh Viện nửa đùa nửa thật đề nghị.

Quả nhiên, Tả Tịnh Viện vừa mở miệng liền phá vỡ hình tượng tiểu tiên nữ, khuôn mặt ngây thơ kia lại có thể nói ra những lời lẽ không đứng đắn khiến cho Đường Lỵ Giai có cảm giác ôm trán lắc đầu.

Nguyện Giả Thượng Câu ( phiên bản Tả Giai )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ