Chương 1

2.7K 82 11
                                    

Chương 1: “Tử” nối nghiệp cha (Tử: con trai)

Khâm Thiên Giám quan tinh đài.

Giờ Thìn canh ba, mây bay đến hướng đông Tử Vi, màu đỏ thẫm nhất trong năm màu, điềm lành.”

Linh đài lang Ninh Sơ Nhị ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ, thanh âm nhàn nhạt phân phó tinh quan dưới tay ghi chép.

Đông Quan lại có chút không nghĩ ra, giương mắt nhìn đám mây thưa thớt trên đỉnh đầu nói.

“Đại nhân, còn không thấy đám mây nào bay đến hướng Tử Vi, ngài sao lại...?”

“Mới đến?”

Linh đài lang quay đầu.

Mặt mày mệt mỏi hơi hơi nhăn lại, rất có vài phần anh khí, chỉ là ngũ quan quá mức thanh tú.

“Hạ quan đã đến hơn tháng.”

Ninh Sơ Nhị hoạt động cái cổ có chút cứng đờ, không nói gì nữa.
Ngược lại Xuân Quan ngồi một bên chờ lệnh, vội vàng mang giấy bút qua.

Một mặt ghi chép, một mặt nhỏ giọng nói với Đông Quan.

“Dụ quý phi sắp lâm bồn, bất luận hôm nay thiên tượng không có điềm lành, cũng phải viết là tốt, sẽ không phạm sai lầm.”

Đông Quan nghe xong hơi có chút không tán đồng, nhẹ giọng lẩm bẩm.

“Vậy cũng không thể viết loạn.”

Ninh Sơ Nhị nghiêng đầu, nghiêm túc đánh giá hai mắt hắn.

“Nhìn ánh mắt ngươi mệnh cung hơi tối, sợ rằng trong vòng mấy ngày này sẽ có tai ương miệng lưỡi.”

Hắn nói chắc chắn, khiến cho Đông Quan kinh hãi.

“Vậy đại nhân có phá giải phương pháp không?”

“Ba tiền hoa quế trên ngọn cây, gọi sáu con ong mật, làm thành chín bao đeo bên người là có thể hóa giải, lời này ngươi tin không?”

Đông Quan ấp úng nhìn Linh đài lang.

“... Biện pháp này tuy cổ quái, nhưng đại nhân tinh thông hiện tượng thiên văn, hạ quan đương nhiên là tin.”

Dứt lời, cảm thấy như thể hồ quán đỉnh*, hiểu được ý tứ Ninh Sơ Nhị.

*: thể hồ: mỡ sữa đông đặc nhất, dùng để ví với chính pháp của Phật, tinh hoa của Đạo Phật; quán đỉnh: nghi thức xối nước lên đầu. Nghĩa bóng là Phật Giáo truyền thụ trí tuệ, khiến người ta hoàn toàn giác ngộ, ví von như nghe xong ý kiến uyên bác cao siêu khiến cho ta nhận được gợi ý rất lớn.

Khâm Thiên Giám kiêm luôn chức nhìn tinh (sao) xem nguyệt (trăng), lời nói ra mặc dù là bịa chuyện, thế nhân cũng sẽ tin tưởng bảy phần.

Đạo làm quan ở chỗ giỏi biến báo*, có đôi khi nói lời thật, cấp trên chưa chắc nguyện ý nghe.

*: thức thời, biết ứng phó với mọi tình huống.

“Đa tạ đại nhân chỉ điểm, hạ quan thụ giáo.”

Đông Quan trang nghiêm chắp tay, lại nghĩ đến mấy quyển sách ngày thường đọc  không biện pháp này, cần phải sửa lại tâm đạo.

[Hoàn Edit] Thị lang đại nhân, đừng chạy!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ