21 - Hoa Đào Một Đoá Cũng Bẻ

175 19 2
                                    

"Vào đi."
Ngoại trừ quỷ linh tinh tiểu tổ tông nhà Phác gia thì còn có thể là ai. Phác Sanh chấp tay sau lưng, đi đến trước bàn làm việc của Kim Trân Ni, vừa cười đùa vừa nói
"Em vừa nghe chị gọi điện thoại, không làm phiền chị chứ."
Kim Trân Ni khẽ cười hỏi lại
"Sao hôm này nhàn nhã vậy, tới công ty không đi làm sao?"
"Cô cô không có bỏ qua cho em, em muốn đi xuống lầu, sẵn tiện thăm chị một lát."
Cái biểu cảm khoa trương của Phác Sanh wow wow, hai tay chợt đưa tới trước mặt Kim Trân Ni, giơ cao cành mai tươi đẹp
"Vừa hái, tặng chị."
Kim Trân Ni cũng phối hợp wow một tiếng, mừng rỡ nhận lấy cành hoa
"Cảm ơn."
"Chị vui là được rồi, em cảm thấy hoa mai rất hợp với chị, ngoài mềm trong cứng."
Phác Sanh miệng như thoa đường
"Đẹp không?"
"Đẹp."
Kim Trân Ni mặt mày tươi vui, đưa tay nhéo má Phác Sanh
"Chị hiểu được, thảo nào lão bản thường xuyên nói với chị em trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, hóa ra kỹ thuật trêu ghẹo các em nhỏ đẳng cấp không hề thấp."
Phác Sanh mặt dày mày dạng, đã tôi luyện thành trường thành, cô dương dương tự đắc nói
"Em ấy à, ngoại trừ gương mặt cũng chỉ có thể dựa vào cái này là có bản lĩnh, nếu không cũng không câu được đại lão bản nhà chị."
"Phải, em bản lĩnh lớn lắm."
Phác Sanh chỉ chỉ sát vách, nhìn nhìn chị gái dịu dàng trước mặt, giọng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép
"Không giống tổ tông nhà em, không tình không ɖu͙ƈ như đại thiết thụ*, mãi cũng không nở một đóa hoa."
*Đại thiết thụ: cây vạn tuế lâu năm
Kim Trân Ni mím môi cười cười
"Sau lưng em nói cô cô mình như vậy, không sợ bị ăn đòn à?"
"Cô cô sẽ không đánh em đâu."
Điều này cũng đúng, Kim Trân Ni thắc mắc quơ quơ cành mai
"Đúng rồi hoa của em..."
Cô nhìn cành hoa với những bông hoa nở rộ trắng mịn chợt cảm giác có gì không đúng, vừa muốn hỏi Phác Sanh ở đâu ra, nhân lúc cô chưa mở miệng, đôi chân vội vàng chạy nhanh như làn khói, bỏ lại một câu
"Em đi làm đây."
Kim Trân Ni gọi cũng không được, Phác Sanh đã đóng cửa bay ra ngoài. Kim Trân Ni cười cười bất đắc dĩ, đem cành hoa đặt vào bình bên cạnh, chợt nhớ tới ở ban công của phòng làm việc kế bên hình như có một gốc hoa mai...!
Cô nhìn chằm chằm cành hoa, tên vô lại kia bẻ hoa của cô cô mình, mượn hoa hiến phật?Hoa mai mùa đông nở rộ, cánh hoa trắng trẻo, chỉ là 1 cành vài đóa hoa mà mùi hương đã tập kích khứu giác, toàn bộ văn phòng tràn ngập mùi hương thoang thoảng, nhưng biết đây là đồ của Phác Thái Anh, Diệp Đồng vứt không được để không xong, cô cảm thấy nó đẹp, bỏ thì tiếc. Buổi trưa trước khi hết giờ làm, Kim Trân Ni lo lắng buổi biểu diễn của Phác Thái Anh, Phác Thái Anh có tham dự cũng chính là người chủ trì, một giờ chiều đi chọn người mẫu hẳn là nên thông báo với người ta một tiếng. Kinh nghiệm thương trường của Phác Thái Anh phong phú, có thể đưa ra những ý kiến tham khảo quan trọng.

Chỉ cần liên quan đến chuyện làm ăn, Kim Trân Ni thoải mái sẽ không khó chịu, quả quyết gõ cửa phòng tổng tài."Vào đi."
Phác Thái Anh ký xong tài liệu đóng bút lại, ngẩn đầu nghe thấy giọng Kim Trân Ni không nóng không lạnh."Phác tổng."
Phác Thái Anh gật đầu, đứng lên đi vể phía phòng tiếp khách:"Qua đây ngồi."
Kim Trân Ni đi theo sau Phác Thái Anh, mắt hướng về phía ban công cách đó không xa, ban công mở rộng bày chậu hoa mai, hoa mai nở kiều diễm xinh đẹp, chỉ là cây không nhiều cành, bên trái rõ ràng bị người ta bẻ mất 1 cành...
Kim Trân Ni chỉ làm như không thấy, thong thả ung dung đi về sofa đối diện Phác Thái Anh. Phác Thái Anh giơ tay rót cho Kim Trân Ni một tách trà
"Kim tổng giám tìm tôi có việc gì?"
"Tìm cô đương nhiên có chuyện."
Kim Trân Ni trước cười sau đó đi thẳng vào vấn đề
"Một giờ chiều tôi đến tập đoàn Kim thị chọn người mẫu biểu diễn, Phác tổng có ý kiến gì không?"
"Tập đoàn Kim thị..." người ta hỏi một đằng Phác Thái Anh trả lời một nẻo, cô nhìn Kim Trân Ni
"Không có ý kiến gì, tùy em sắp xếp."
Coi như trong suy tính của cô, Kim Trân Ni rũ mắt cũng không nhìn Phác Thái Anh ở đối diện, cô bưng tách trà nhấp một ngụm, còn chưa nói gì, Phác Thái Anh chợt nói
"Buổi chiều tôi đi cùng em."
"Phác tổng cũng muốn đi?" Trên mặt Kim Trân Ni cũng không có biểu cảm gì.

Tổng Tài Cùng Tổng Giám Ôn Nhu Của Mình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ