CHAP 18

2.9K 39 16
                                    

JunHyung hậm hực quay xe đi hòa lẫn với dòng người đông đúc, ánh mắt của hắn ngập tràn những tia chiếm hữu khó che giấu, một vào gân xanh nổi lên hầm hè đánh sợ. Trái lại Yoseob đang rất vui vẻ ngồi trên xe DooJoon, nghe cùng anh vài bản nhạc êm ái, chuyện phiếm vài câu chuyện rồi phá lên cười thích thú. Chưa bao giờ cậu thấy thoải mái hơn bây giờ, nhẹ nhõm về đầu óc và tư tưởng rất nhiều, không phải lo âu bất cứ việc gì cả. Hai thái cực đối lập của cảm xúc cứ diễn ra giữa hai người, chỉ chờ đợi thời cơ mà bùng nổ.

DooJoon dừng xe trước cổng rồi dịu dàng mở cửa xe bế cậu xuống, để tay cậu bám vào vai mình, dìu đỡ như đôi tình nhân trẻ. Anh lén giấu xách theo hộp bánh kem, chờ khi Yoseob quay lưng bấm mã số, mới khẽ luồn tay mình đặt chiếc quai nơ vào tay cậu. Hơi ấm từ đôi bàn tay rắn chắc khẽ xúc tác với hơi lạnh từ bàn tay bé nhỏ của Yoseob làm cậu giật mình, mắt to tròn quay ra phía sau nhìn chằm chằm vào đôi mắt một mí cương nghị của anh, không khỏi đỏ mặt, dùng phần tóc phía trước che đi khuôn mặt đỏ ửng của mình.

- Nhận lấy, ăn nó và mau khỏe, hiểu chưa?- Anh dịu dành cốc đầu cậu, rồi vươn đôi tay dài mở cánh cổng sắt, như hoàng tử mời Yoseob bước vào trong,

- Arasso arasso, anh chu đáo quá, lúc nào cũng chiều chuộng em- Yoseob nhận lấy vui vẻ, đôi mắt lấp lánh nhìn vào hộp quà, rồi lại ngước lên nhìn anh

Như chợt nhớ ra điều gì, DooJoon mở cửa kính xe lấy ra một tấm card,dúi vào tay Yoseob:

- Đây là số điện thoại của anh, địa chỉ công ty anh, khi nào có gì cần gặp, cứ tìm anh, đừng giấu

Yoseob chìa bàn tay ra, nhận lấy phần card, nhìn anh rồi khẽ ngửi lấy mùi giấy thơm như hoa, gật đầu ngoan ngoãn.

DooJoon hài lòng vẫy chào tạm biệt, đang quay đi nửa đường thì nghe tiếng gọi lại của Yoseob:

" Hyung ahhh"

-Huh?- Anh ngạc nhiên trả lời, đôi mắt nheo lại nhìn cậu từ xa

- Khi nào em mời hyung đi ăn, không được từ chối đâu đó- Yoseob chu mỏ lên nói, một tay vẫy chào lại anh, đôi mắt híp tịt lại nhìn

- Biết rồi, anh về, vào nhà đi

Anh yên tâm nhìn cậu đóng cổng rồi bước lên xe ra về, khói xe theo sau múa lượn cùng bầu không khí dễ chịu sớm tan đi mất, trả lại sự yên tĩnh vốn có của khu phố

Yoseob sau khi thay đồ ở nhà, nhảy lò cò một chân xuống dưới bếp, lôi chiếc bánh ra để giữa bàn ăn, chờ JunHyung về. Cậu thực sự thấy hơi có lỗi với hắn khi tự dưng bỏ đi cùng anh như vậy, nói cho cùng vẫn là hơi bất lịch sự, nên có hảo ý cùng chia sẻ chiếc bánh này với hắn. Ông trời dùng bàn tay to khỏe lôi nhanh màn đêm sụp xuống, chiếm hữu cả không gian, kéo đôi mắt Yoseob cũng cụp xuống nhanh chóng. Cậu nằm bò ra bàn, ngủ say...

JunHyung hôm nay gặp lại vài người bạn có quen biết thời đi học, nên hắn có uống vài chén.Quả thực nghĩ đến Yoseob làm hắn muốn bùng nổ mà phát điên lên. Một Yoseob ngoan ngoãn dịu dàng bên DooJoon trái ngược với khi ở bên hắn, hay một Yoseob bạo dạn và điên cuồng của đêm ngày hôm trước, hai hình ảnh đối lập làm JunHyung chẳng thể biết đâu mới là cậu, đâu lại là giả nữa. Vì thế, hắn liên tục uống say, liên tục đưa thứ chất lỏng sánh đặc vào để làm mát cổ họng, nhưng trái lại lại là sự thiêu đốt mạnh mẽ. Vẫn còn may cho hắn khi vẫn có thể lái xe trở về an toàn.

[LONG FIC][JUNSEOB] Khát TìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ