CHAP 21

2.9K 43 12
                                    

Hắn biết Yoseob giận rồi, nên biết đường đi về nhà từ sớm chờ cậu về. Cơm cũng không thiết nấu, gọi đồ ăn về nhà, mở tivi nhưng thực chất JunHyung chẳng hề chú tâm vào chương trình đang phát sóng. Bây giờ là 11h đêm rồi, Yoseob vẫn còn chưa về ...

Chưa bao giờ cậu đi đâu muộn thế cả, hơn nữa điện thoại lại không liên lạc được. Thực ra cậu ở bên DooJoon làm hắn không lo bị ai làm hại, nhưng cứ nghĩ đến cậu vui vẻ bên anh ta làm hắn cứ muốn nổi đóa lên. JunHyung bực bội tắt ti vi, về phòng năm dài nhìn màn hình điện thoại

Nhưng cái điện thoại cũng chẳng để hắn yên nữa. Cái hình nền lại chính là hình của cậu với hắn chụp chung, rồi album ảnh thì toàn ảnh cậu đang ngủ, đang nấu ăn, đang mải cười hay buôn chuyện với bạn. Có lẽ như căn nhà này là nhà của Yoseob thì đúng hơn, bây giờ ở đâu cũng vương bóng hình cậu, có muốn chạy thoát cũng chẳng thoát được đi đâu.

Còn Yoseob thì đang đi chơi với DooJoon. Sau khi chiều nay gặp anh ở công ty, anh với cậu kéo nhau phóng như bay ra khỏi tòa nhà trước ánh mắt ngạc nhiên của bao nhân viên. Cũng may anh có xe chờ sẵn bên ngoài, gần như DooJoon ném thẳng Yoseob vào ghế rồi phóng vụt đi. Cũng tại Yoseob liên mồm nói:

" Hyung nhanh lên có người muốn bắt em"

" Em sắp bị tóm rồi hyung, chạy nhanh lên"

" Đi nhanh lên hyung"

DooJoon tưởng thật vội vàng kéo Yoseob đi, mãi cho đến khi chiếc xe của anh hòa vào dòng người hối hả thì cả hai mới thở phào. Anh cũng tế nhị chẳng bao giờ hỏi chuyện gì đã xảy ra, chị luôn hòa giải bâu không khí khá căng thẳng này. Anh đưa cậu đi chơi khắp Seoul, rồi đi ăn, rồi lại đi xem buổi concert của một nhóm nhạc đang khá nổi hiện nay. thì ra Yoseob chưa bao giờ được đi đâu quá cái con đường từ trường học đến nhà, nhà đến trường học, nên cái gì với cậu cũng mới mẻ cả. Thực ra qua điều tra anh biết, biết mai là sinh nhật Yoseob, cũng có ý định mai mời cậu đi chơi rồi tặng quà, nhưng tiện đấy gặp, nên muốn đưa cậu đi luôn.

Yoseob quá mệt mà ngủ gục trong xe ô tô của anh, trong khi anh ngồi nhìn bên cạnh. Cảnh đêm sông Hàn thật đpẹ với những ngọn đèn lung linh phản chiếu qua bóng nước.  DooJoon cởi áo khoác đắp cho Yoseob, rồi đưa cậu về.

Bây giờ là 1h sáng, anh nhấn ga lướt nhanh đưa Yoseob về nhà. Anh vừa nhận được điện thoại của JunHyung, hắn cáu kỉnh quát lên bắt anh đưa " trả " ngay Yoseob cho hắn. Trời cũng muộn quá rồi, anh đơn thuần chỉ muốn cậu được về nhanh mà nghỉ ngơi, nên không muốn chấp vặt thái độ của JunHyung. Vừa về tới gần nhà, đã thấy hắn đứng chờ sẵn. DooJoon dừng xe, bước ra bế cậu trong tay, đưa nhẹ nhàng cho JunHyung

" Khẽ thôi cho em ấy ngủ, tôi về nhé. Thay đồ cho em ấy rồi để yên đấy. Mai sinh nhật Yoseob , đừng chọc giận gì em ấy đấy"- DooJoon như một người cha đang dặn dò JunHyung.

Hắn ngạc nhiên, không ngờ anh ta còn biết rõ cả sinh nhật Yoseob trong khi hắn còn không biết. JunHyung ậm ừ cho qua chuyện, rồi định quay đi bế cậu vào nhà, chợt DooJoon gọi khẽ:

" JunHyung này"

Hắn quay người lại, nhăn nhó nhăn nhó vì vẫn chưa thoát khỏi DooJoon, thì anh dúi vào tay hắn một túi đồ...

[LONG FIC][JUNSEOB] Khát TìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ