Trước khi An Thiệu Phong bị Quân Vũ chọc đến máu dồn lên não Hạ Tuyết Yên đã đi đến.
- Tiểu Vũ. Con buông Hạo Hiên ra.
- Trừ khi ba hứa sẽ không đánh em ấy nữa.
- Mẹ đảm bảo.Quân Vũ nghe vậy liền từ từ buông tay.
Hạ Tuyết Yên liền quay sang Hạo Hiên.- Quỳ thẳng lên cho mẹ.
2 chân Hạo Hiên vì đau mà giá chút run run vẫn cố gắng ép mình quỳ thẳng. Quân Vũ thấy vậy liền muốn đỡ lấy.
- Con để nó tự làm.
- Mẹ...
- Mở cửa phòng là nhún nhường cuối cùng của mẹ trong việc này. Con có thể quỳ ở đó cùng nó, cũng có thể can thiệp, nhưng nên là can thiệp xứng đáng. Con gọi mẹ 1 tiếng mẹ thì mẹ hy vọng con sẽ nghe lời và tôn trọng mẹ như 1 người mẹ thực sự.Quân Vũ nhìn Hạ Tuyết Yên lại nhìn Hạo Hiên 1 chút sau đó buông tay.
- An Hạo Hiên. Mẹ từ bé đến lớn, mẹ dạy con khi làm sai thì nên thế nào?
Hạo Hiên cúi đầu nói.
- Có bản lĩnh làm sai, phải có bản lĩnh đối diện với sai lầm của mình.
- Ừm. Vậy lần này con có sao không?
- Con...có.
- Vậy sau khi sai con đã làm gì?
- Con...
- Anh là bia đỡ đạn của con?Quân Vũ vừa nghe đến đó liền ngước lên nhìn Hạ Tuyết Yên.
- Mẹ.
Hạo Hiên lập tức phủ nhận.
- Không phải. Con tuyệt đối không có ý đó.
- Vậy con nghĩ gì khi để anh bao che cho con? Con không nghĩ ba sẽ phạt anh sao?
- Con...con...
- Lỗi của con con không nhận đã đành, còn muốn kéo người khác vào lỗi lầm của con, muốn người ta bao che cho mình?
- Mẹ. Mẹ đừng nói vậy. Hạo Hiên em ấy...
- Còn đừng nói thay nó. Để nó nói. Trong lòng nó suy nghĩ gì, nó làm gì để tự mình nó nói ra. An Hạo Hiên, con nói đi. Thấy mình sai hay không?
- Con...con xin lỗi, con sai rồi.
- Vậy con thấy mình xứng đáng bị phạt không?
- Đáng phạt.
- Ừm. Đáng phạt. Vậy lúc phạm lỗi đã để anh bao che, giờ phạm lỗi còn muốn anh chắn giùm?
- Mẹ, con không chắn phạt thay em. Con chỉ nhận lỗi sai của mình.
- Không. Ba mẹ đừng phạt anh. Là lỗi của con. Là con sai...
- Con dĩ nhiên là sai. Quân Vũ cũng sai.
- Mẹ, anh chỉ là...
- Quân Vũ. Con nói cho mẹ biết, con có thể bao che bảo vệ nó mãi được sao?
- Cả đời này con sẽ bảo vệ em ấy.
- Anh...
- Có dùng mạng mình con cũng sẽ bảo vệ em ấy.
- Mẹ không cấm con bảo vệ nó. Nhưng con có nghĩ con che chở nó như vậy, dung túng nó như vậy, đến 1 ngày nó làm ra chuyện vượt quá tầm kiểm soát và khả năng bảo vệ của con thì sao không? Dạy dỗ nó thành người cũng là 1 cách để bảo vệ nó, còn là 1 cách rất tốt. Thà để những người thân trong nhà dạy dỗ nó còn hơn để sau này người ngoài dạy nó. Chúng ta dạy dỗ nó là muốn tốt cho nó, còn để đến người ngoài dạy dỗ nó thì mọi chuyện đã quá muộn rồi.Quân Vũ im lặng không biết phải nói sao. Vì hắn biết, những điều dì nói hoàn toàn đúng.
- Chuyện hôm nay mẹ muốn cả 2 đứa đều phải nhớ trong lòng. Không chỉ là nhớ hôm nay phạm lỗi gì. Mà còn phải nhớ, sau này phải đối với nhau như thế nào. Mẹ phạt mỗi đứa 10 roi. Nhận hay không?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Huấn] Làm anh trai em lần nữa.
RandomAn Quân Vũ hắn sống gần 30 năm cuộc đời vẫn luôn nghĩ bản thân mình thông minh, tài giỏi. Luôn nghĩ bản thân mình nhìn thấu mọi chuyện. Ngàn tính vạn tính đến cuối cùng lại phát hiện những người hắn luôn nghị kỵ, tính kế đều là những người thật lòng...