Edit: Thanh Mục
"Bạn trai cô."
Những lời của Úc Diêu giống như gió tối nay, nhẹ nhàng mang theo.
"Bạn trai tôi?" Tô Mặc Ngôn hướng Úc Diêu lặp lại một lần, xác định không phải mình nghe lầm.
"Ừm." Nhìn đối phương, Úc Diêu lẳng lặng đáp ứng.
Tô Mặc Ngôn khẽ nhíu mày, Úc Diêu nói rất nghiêm túc, có phải nàng hiểu lầm cái gì không?
Úc Diêu vẫn đang chờ Tô Mặc Ngôn trả lời.
"Tôi không có bạn trai."
Nhẹ giọng thì thầm, Úc Diêu lại nghe được sự thật.
Sau một sự im lặng ngắn ngủi.
"Minh Thừa..." Úc Viễn nhìn hai tròng mắt Tô Mặc Ngôn, trong mắt cô phản chiếu cảnh đêm thành phố phía sau, lóe ra ánh sáng, "Không phải sao?"
"Minh Thừa?" Trong nháy mắt đọc ra cái tên này, Tô Mặc Ngôn liền nở nụ cười, vừa cười vừa nói, "Không nhầm sao, cô nói đến Minh Thừa?"
Úc Diêu cứ như vậy nhìn Tô Mặc Ngôn, dường như cô muốn cười đến nói không nên lời, khóe miệng nhếch lên biên độ rất lớn, bên trái còn lộ ra một cái răng hổ nhỏ. Rõ ràng đêm nay ăn mặc gợi cảm, cười như vậy có vẻ lại có chút đáng yêu.
Tô Mặc Ngôn chậm rãi thu hồi nụ cười, tuy rằng quan hệ giữa cô và Minh Thừa rất tốt, cũng không đến mức khiến người khác hiểu lầm thành người yêu. Phản ứng của Tô Mặc Ngôn khoa trương như vậy, là bởi vì cô căn bản không coi Minh Thừa là đàn ông, đương nhiên, đặc biệt là loại đàn ông trong mắt phụ nữ.
"Ai nói với cô?"
"Chú của cô."
"Tô Ứng Húc? Chú ấy chạy đầy miệng, thế mà cô cũng tin."
Úc Diêu không rõ vì sao Tô Ứng Húc lại nói như vậy, nhưng nhìn phản ứng của Tô Mặc Ngôn, cô và Minh Thừa hiển nhiên không phải quan hệ người yêu. Úc Diêu cũng từng hoài nghi, nếu là bạn trai, làm sao có thể không quan tâm đến Tô Mặc Ngôn như vậy.
Minh Thừa ngược lại muốn quản Tô Mặc Ngôn, nhưng Tô Mặc Ngôn căn bản không cho hắn cơ hội.
Tô Mặc Ngôn nhìn đài quan sát đứng sừng sững trên mặt sông cách đó không xa, tiếp tục hút thuốc trong tay, khói thuốc vừa phun ra lại bị gió thổi tan, vô tung vô ảnh.
"Sao cô lại ở một mình, Trác tổng không đi cùng cô sao?" Tô Mặc Ngôn nghiêng đầu, bày ra một bộ tư thái tán gẫu.
Trong lòng đang khó chịu, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười.
Bộ dáng cô nuốt mây phun sương, Úc Diêu nhịn không được muốn quản.
"Ai!" Tô Mặc Ngôn còn chưa kịp phản ứng, Úc Diêu đã đưa tay cướp đi nửa điếu thuốc bên miệng cô.
Dập tắt, ném vào thùng rác, không hợp lý.
Úc Diêu rốt cục mở miệng nói chuyện, "Không phải là cô muốn bỏ hút thuốc sao?"
Tô Mặc Ngôn vẻ mặt buồn bực, "Sao có thể chuyển chủ đề nhanh như vậy."
Bất quá Úc Diêu nếu chán ghét mùi thuốc lá, Tô Mặc Ngôn cũng không hút trước mặt nàng nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL][Edit]Nàng Quá Mê Người_Thang Thanh Xuyến Hương Thái
RomanceTruyện: Nàng quá mê người Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Độ dài: 112 chương Văn án: Tô Mặc Ngôn đã quên với việc phế củi thiên kim, bị ném vào công tin trở thành nhân viên cấp dưới, tiền ít sống nhiều, còn gặp phải cấp trên khó tính. Vì muốn...