Chương 42: Nửa năm

175 8 0
                                    

Edit: Thanh Mục

"... Tôi hy vọng có thể ở lâu dài."

Tô Mặc Ngôn thật lòng cầu nguyện như vậy, hy vọng ai đó, có thể trở thành lý do cô dừng chân.

"Cậu lại suy nghĩ một chút đi!"

"Tôi nghĩ, tôi đã suy nghĩ kĩ rồi." Tô Mặc Ngôn mỉm cười và khăng khăng nói với Tuyết Tử.

Nói rõ với phía tạp chí, Tô Mặc Ngôn chỉ có thể tỏ vẻ xin lỗi.

Thời gian trở về dự kiến vào giữa tháng 7.

Ngay sau khi đưa ra quyết định, Tô Mặc Ngôn muốn đem tin tức này nói cho Úc Diêu.

Suy nghĩ đầu tiên là nói với cô ấy.

Nhưng chính là đêm đó, Tô Mặc Ngôn đã thay đổi suy nghĩ của mình.

Vào tháng 7, thay vì trở về nhà, cô đã đi theo Tuyết Tử đến Sahara.

Cô và Úc Diêu lại bỏ lỡ nhau.

Nửa năm, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn.

Tô Mặc Ngôn một năm ở Osaka, nửa đầu năm nhớ nàng, nửa sau cố gắng quên nàng.

Tối hôm đó, trước khi nói với Úc Diêu chuyện về nước, Tô Mặc Ngôn thấy nàng đăng tin tức đầu tiên trong năm nay:

Là một bức ảnh, Tô Mặc Ngôn ngay từ cái nhìn đầu tiên đã nhận ra, bức ảnh là tay nàng, tinh tế trắng nõn, ngón tay mảnh khảnh thon dài, thật sự rất đẹp mắt.

Nhưng khi Tô Mặc Ngôn nhìn thấy bức ảnh này, đầu óc thoáng cái choáng váng.

Nếu mọi người thực sự tan nát trái tim, Tô Mặc Ngôn cảm thấy, có lẽ là cảm giác của cô vào thời điểm này.

Trong ảnh, bàn tay mình từng nắm lấy, đôi tay mười ngón tay đan vào nhau, hiện tại bị người khác nắm chặt. Tay nàng được nắm chặt bởi một bàn tay lớn khác, trông nhỏ nhắn và xinh đẹp.

Phối một câu [Dư Sinh Xin Chỉ Giáo], thời gian là vừa rồi.

Ban đêm cực kỳ yên tĩnh, Tô Mặc Ngôn tối nay còn chưa kịp nói một câu chúc ngủ ngon với nàng.

Có lẽ, sau này cũng không cần thiết.

Tô Mặc Ngôn ngồi xếp bằng trên sàn nhà, ôm eo, cúi đầu nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, giống như cứng đờ, bảo trì động tác này, mặt không chút thay đổi.

Động thái tương tự, Trác Bành cũng đăng một lần, chính là người đàn ông theo đuổi nàng bảy tám năm.

Vì vậy, cuối cùng nàng đã đồng ý?

Tô Mặc Ngôn nhớ tới câu chuyện của Đằng Nguyên tiên sinh cùng Đằng Nguyên phu nhân, Tô Mặc Ngôn thay nàng cùng mình, kết quả, là nàng cùng người khác.

Tháng sáu, trong lòng Tô Mặc Ngôn rốt cục dấy lên một chút lửa, lại bị chậu nước lạnh này bất ngờ không kịp tưới nước, tưới thấu. Chỉ còn lại tro bụi ướt sũng.

Thì ra Úc Diêu cũng sẽ đăng những thứ như vậy, nữ nhân vừa yêu liền trở nên không giống trước.

Tô Mặc Ngôn nằm trên sàn nhà, mở mắt nhìn đèn chùm buông xuống, ánh đèn lờ mờ chiếu lên mặt, Tô Mặc Ngôn không khống chế được suy nghĩ của mình. Muốn gửi cho nàng một câu "Chúc mừng" sao, tình cảm rốt cục cũng có dấu hiệu...

[GL][Edit]Nàng Quá Mê Người_Thang Thanh Xuyến Hương TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ