Chương 2: Úc Diêu

386 24 1
                                    

Edit: Mục Thanh

Thang máy đi lên tầng 36, người dần dần ít đi.

Tô Mặc Ngôn xoay người, kéo khoảng cách của các nàng ra, đứng vững.

Úc Diêu dùng dư quang nhìn Tô Mặc Ngôn, ăn mặc như ăn mặc, rất khó đem người phụ nữ bên cạnh cùng nhân viên công ty vẽ lên cùng đẳng cấp.

Ding! Tầng 36.

Tô Mặc Ngôn và Úc Diêu đều phải ra thang máy.

Khi đi đến cửa thang máy, họ đồng thời nhường đường cho đối phương. Nhìn nhau qua đi, vẫn là Úc Diêu đạp giày cao gót, đi ra ngoài trước.

Thật thú vị. Tô Mặc Ngôn đi theo phía sau Úc Diêu, các nàng lại đi làm ở cùng một tầng văn phòng.

Bất quá, cô là đối tượng Minh bá bá giới thiệu cho Tô Ứng Húc, làm việc ở Minh Thụy cũng rất bình thường.

"Úc tổng sớm...",

"Úc tổng tốt——"

"..."

Úc Diêu chỉ gật gật đầu.

Hoàn cảnh xa lạ, Tô Mặc Ngôn tự nhiên đem sự chú ý đặt ở trên người người hơi quen thuộc, cô họ Úc. Xinh đẹp giỏi giang, khí chất xuất chúng, tựa như nữ chính đi ra khỏi phim trường, đánh giá như vậy cũng không khoa trương.

Nói tóm lại, trước khi Tô Mặc Ngôn và Úc Diêu chính thức quen biết, cô vẫn rất ngưỡng mộ Úc tổng.

Nhưng Tô Mặc Ngôn tuyệt đối không nghĩ tới, bắt đầu từ hôm nay, Úc Diêu chính là "Thiên Sát Cô Tinh" trong mạng của nàng, là nữ nhân ông trời phái tới tra tấn nàng.

Tô Mặc Ngôn khi đi vào Minh Thụy, rất rêu rao, hấp dẫn sự chú ý của một đám người.

Áo sơ mi hở rốn, vòng eo tinh tế, bụng phẳng, còn có đường áo có thể nhìn thấy rõ ràng, ăn mặc như vậy để đi làm, cô cố ý.

Người bên ngoài nhỏ giọng nghị luận, nếu là nhân viên công ty, mặc như vậy cũng quá thể rồi. Nếu đó là một khách hàng, đó thực sự là một khách hàng lớn.

"Tô tiểu thư, tôi là quản lý nhân sự ở đây, tôi họ Vương." Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đi về phía Tô Mặc Ngôn, đưa tay chào hỏi.

Tô Mặc Ngôn thờ ơ, nhìn lướt qua anh, không có ý định bắt tay anh.

Điều này làm cho Vương quản lý rất xấu hổ, đành phải rụt tay về, "tôi hiện tại dẫn ngài qua, đi bên này."

Vị trí nào, công việc gì, Tô Mặc Ngôn hoàn toàn không biết, chỉ biết Minh bá bá an bài cho cô một người, nói là muốn toàn bộ phương diện "chỉ đạo" cô, về phần toàn bộ phương diện, cô cũng tò mò. Cô tò mò hơn, người phụ nữ đó có thể chịu đựng được cô bao lâu.

Trong văn phòng phó tổng giám đốc, giám đốc Vương gõ cửa nhẹ nhàng.

"Vào đi." Úc Diêu vừa ngồi xuống, bảo thư ký Tiểu Diêu đi rót một tách cà phê.

"Úc tổng, Tô tiểu thư tới rồi."

Úc Diêu ngẩng đầu lên, Giám đốc Vương đứng ở cửa, phía sau còn có một người, hai tay cô vòng khoanh trước ngực, nghiêng đầu trầm mặc dựa vào khung cửa.

[GL][Edit]Nàng Quá Mê Người_Thang Thanh Xuyến Hương TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ