Chương 100: Sau khi kết hôn

259 7 0
                                    

Edit: Thanh Mục

"Nói như chị không sợ đau..." Tô Mặc Ngôn hiểu rõ Úc Diêu không muốn để mình chịu khổ, nhưng trong chuyện này, cô cũng sẽ không nhượng bộ, giống như Úc Diêu, Tô Mặc Ngôn cũng không nỡ để đối phương chịu mệt mỏi.

Úc Diêu cười, cũng ôm lấy Tô Mặc Ngôn, nhẹ giọng nói, "Năm nay phải có."

Rất thoải mái, nhưng thực sự quyết tâm mang thai cũng là một điều cần can đảm. Mang thai mười tháng không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, mỗi bà mẹ đều tuyệt vời.

"Lão bà, những chuyện khác em có thể nghe lời chị, nhưng chuyện này không được, bảo bối phải để em sinh." Tô Mặc Ngôn cũng kiên định nói, cô cố nhiên sợ đau, nhưng càng không đành lòng Úc Diêu chịu khổ. Còn nữa, các phương diện điều kiện mà xem, cô so với Úc Diêu thích hợp thụ thai hơn.

Tuy rằng hiện tại sản phụ cao tuổi không ít, nhưng Tô Mặc Ngôn tuyệt đối sẽ không để Úc Diêu mạo hiểm, trong mắt Tô Mặc Ngôn, chuyện này không có đường thương lượng.

Mặc dù Tô Mặc Ngôn không muốn lấy tuổi tác của Úc Diêu mà nói, nhưng chỉ có nói như vậy mới có thể xua tan suy nghĩ của Úc Diêu, "Để em mang thai, ít rủi ro, đối với bảo bối tương lai của chúng ta cũng tốt."

Băn khoăn lớn nhất của Úc Diêu cũng chính là tuổi tác, nếu không tồn tại vấn đề này, cô khẳng định luyến tiếc Tô Mặc Ngôn chịu nỗi đau này, nhưng hiện thực bày ra trước mắt, Tô Mặc Ngôn nhỏ hơn cô tám tuổi, tuổi lại thích hợp thụ thai. Úc Diêu bình thường ra quyết định đều có thói quen đánh giá rủi ro trước, chứ đừng nói đến chuyện quan trọng như mang thai, Tô Mặc Ngôn nói không sai, cô đến mang thai đích xác đối với bảo bối càng tốt.

Trầm mặc suy nghĩ thấu đáo một hồi, Úc Diêu xoa gò má Tô Mặc Ngôn, "Em đã chuẩn bị tốt chưa?"

"Tốt rồi." Suy nghĩ đến suy nghĩ của Úc Diêu, Tô Mặc Ngôn cảm thấy mình không thể tiếp tục tùy hứng, muốn có một đứa bé cũng tốt, cô cười hôn lên khóe miệng Úc Diêu, nằm sấp trong lòng Úc Diêu cười nói, "Sang năm em sẽ sinh cho chị một Tiểu Úc tổng đáng yêu, được không?"

Sinh Tiểu Úc tổng, Tô Mặc Ngôn còn rất chờ mong.

Úc Diêu bị Tô Mặc Ngôn chọc cười. Kỳ thật mặc kệ cuối cùng là ai đến thụ thai, trái tim của người còn lại cũng sẽ bị nắm chặt, đây thủy chung là chuyện của hai người.

"Còn chị thì sao, liền phụ trách thật tốt thương em." Tô Mặc Ngôn dán mặt vào ngực Úc Diêu, mỉm cười nói. Tất cả đều nói tình yêu cuộc sống của trẻ em là "Em yêu chị" biểu hiện cuối cùng. Vì Úc Diêu sinh bảo bối, Tô Mặc Ngôn không có nửa điểm do dự.

Tô Mặc Ngôn tuy nói như vậy, thật ra úc Diêu thương cô cho tới bây giờ chưa bao giờ mơ hồ, có lẽ cũng là bởi vì tuổi tác chênh lệch, mặc dù Úc Diêu bình thường không nói nhiều, nhưng trong hành động đối với Tô Mặc Ngôn là đủ loại sủng nịch cùng nhân nhượng.

Đêm khuya yên tĩnh như nước, hai người ôm nhau nhẹ giọng nói nhỏ, ấm áp mà ngọt ngào.

"Ngủ đi." Tô Mặc Ngôn hôn một nụ hôn chúc ngủ ngon trên môi Úc Diêu.

[GL][Edit]Nàng Quá Mê Người_Thang Thanh Xuyến Hương TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ