Edit: Thanh Mục
Một đêm yên tĩnh như nước, bởi vì hai người ôm nhau, trở nên mờ ám và ấm áp. Úc Diêu vịn tay lên thắt lưng Tô Mặc Ngôn, nhẹ nhàng ôm, căn phòng rộng lớn như vậy, rốt cục không còn lộ ra hơi thở cô đơn nữa.
Màn hình TV nhảy lên hình ảnh, không biết những gì đang được phát sóng, ánh mắt của họ chạm vào nhau.
Tô Mặc Ngôn hơi nghiêng đầu, thoải mái tựa vào người Úc Diêu, khoảng cách chưa tới mười cm, nhìn thẳng vào con ngươi của nàng, khóe môi không giấu được sự mừng thầm trong lòng.
Không nghĩ tới, Úc tổng cũng sẽ làm chuyện hôn trộm.
Nụ hôn vừa mới rơi xuống trán mình, Tô Mặc Ngôn thích, nhưng Tô Mặc Ngôn càng muốn Úc Diêu có thể quang minh chính đại hôn cô. Giống như đêm say rượu, Úc Diêu ôm mặt cô, mút cánh môi cô, môi lưỡi trêu chọc.
Đó là lần đầu tiên Tô Mặc Ngôn cùng nữ nhân hôn môi, triền miên không dứt, thì ra, có thể ôn nhu như vậy.
Một đêm đó qua đi, Úc Diêu ở trong lòng cô để lại một khoản không thể xóa nhòa được nữa.
Khi Úc Diêu "trở mặt không nhận người", cô khổ sở, đau lòng biết bao.
Trong ánh mắt Tô Mặc Ngôn mang theo khát vọng cùng chờ đợi, năm ngón tay thon dài chậm rãi cọ lên khuôn mặt Úc Diêu, khẽ vuốt ve. Nói thật, cô cảm thấy cô ở Úc Diêu chịu rất nhiều ủy khuất, lại chỉ có thể nghẹn ở trong lòng, làm bộ hết thảy bình thường.
Úc Diêu không né tránh ánh mắt Tô Mặc Ngôn, cũng nhìn mặt mày cô, giống như cũng có thể nhìn thấy ủy khuất trong con ngươi Tô Mặc Ngôn. Tô Mặc Ngôn trước kia là một người tùy hứng bất kham cỡ nào, nhưng từng chút từng cố gắng thay đổi theo nàng. Nàng nhìn thấy Tô Mặc Ngôn cẩn thận với nàng, nhìn thấy Tô Mặc Ngôn muốn đứng ở góc độ của nàng để suy nghĩ vấn đề. Tô Mặc Ngôn có lẽ không thành thục như nàng muốn, nhưng bộ dáng cố gắng nghiêm túc quan tâm, thật sự rất cảm động đến trái tim nàng.
Úc Diêu còn nhớ rõ đêm đó, khi Tô Mặc Ngôn nói "Em sợ quấy rầy cuộc sống của chị", vẻ mặt và giọng điệu của cô khiến người ta đau lòng. Úc Diêu lúc ấy liền muốn ôm cô, xoa đầu cô, nói cô ngốc.
Tô Mặc Ngôn vừa vuốt má Úc Diêu, vừa nhìn nàng cười, hiện tại như vậy, cô đã rất thỏa mãn, Úc Diêu là của cô, chỉ có một mình cô mới có thể đối xử với Úc Diêu như vậy.
Nghĩ đi, Tô Mặc Ngôn nghiêng đầu, hôn lên gò má Úc Diêu một cái, nụ cười trêu người trên mặt vẫn không tan đi. Tô Mặc Ngôn dùng thanh âm hơi khàn khàn, thấp giọng nói với Úc Diêu, "... Em thích nó."
Hô hấp của hai người, càng ngày càng nhanh.
Tô Mặc Ngôn lại dịch chuyển đầu, hoàn toàn quên mất mình còn cảm thấy bốc lên, cô cố ý đưa môi về phía Úc Diêu một chút, hơi thở ấm áp đảo qua gò má đối phương, Tô Mặc Ngôn lại hôn lên mặt Úc Diêu một cái, mị nhãn như tơ, sau đó cười nhìn Úc Diêu, chính là không hôn môi nàng.
Đối với việc khiêu khích Úc tổng, Tô Mặc Ngôn có kiên nhẫn không dứt, còn có bản lĩnh sử dụng không hết.
Tô Mặc Ngôn muốn Úc Diêu chủ động hôn mình, bồi thường cho mình thật tốt, từng vì nàng mà chịu ủy khuất. Ai bảo lúc trước Úc Diêu hôn cô, bẻ cong cô, cuối cùng lại vung tay giả ngu vô trách nhiệm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL][Edit]Nàng Quá Mê Người_Thang Thanh Xuyến Hương Thái
RomanceTruyện: Nàng quá mê người Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Độ dài: 112 chương Văn án: Tô Mặc Ngôn đã quên với việc phế củi thiên kim, bị ném vào công tin trở thành nhân viên cấp dưới, tiền ít sống nhiều, còn gặp phải cấp trên khó tính. Vì muốn...