40. Đưa nhược điểm tới cửa

1.1K 41 1
                                    

Bầu không khí trong phòng dần ngột ngạt, cô bị nhốt trong một cái chai nhỏ hẹp, ngay cả hô hấp cũng là điều xa xỉ.

Cô như món đồ chơi bị khóa ở một chỗ, để mặc hắn chơi đùa, nhìn phản ứng thú vị của cô để thỏa mãn dục vọng.

Ngay cả hiện tại hắn cũng dùng hết mọi quan hệ, tìm cách nhét cô vào Đế Đại. Cô không cần tham gia kỳ thi để tiến vào đại học, vĩnh viễn không bao giờ rửa sạch được danh hiệu sinh viên dựa vào quan hệ mới được nhận vào trường.

Mấy giáo sư xung quanh cũng rất khách khí, không biết họ đang sợ hãi cái gì.

Thật phiền.

Sao cô không thể thoát khỏi khống chế của người này, rõ ràng đã có nhiều tiền như vậy.

Cô liếc mắt nhìn người đang lái xe, đột nhiên cảm thấy hắn không có gì là không làm được. Dù cô đào tẩu đến chân trời góc bể nào đi nữa, hắn vẫn có thể bắt lại, Vệ Duy Nhất không biết rốt cuộc nhà hắn làm gì.

Vệ Duy Nhất chống cằm tự hỏi, xe không biết đã ngừng từ khi nào. Liễu Dục túm tóc ép cô quay đầu đối diện với đôi mắt lạnh thấu xương.

"Em đang nghĩ cái gì?"

"Không có gì." Mặt cô không chút biểu cảm.

"Dám nghĩ đến tên khác thì em chết chắc!"

"Không có."

Liễu Dục buông tay dựa ra sau, "Đúng rồi, anh còn chưa hỏi em chọn ngành gì."

"Thiết kế công trình."

Hắn nhíu mày, "Vì sao lại chọn ngành này?"

"Thích."

"Vậy em có thích anh không?"

Cô ngậm chặt miệng, bỗng nhiên hối hận vì đã nói ra chữ kia. Biểu cảm trên mặt hắn từ bình tĩnh thành phẫn nộ.

Cuối cùng bị một tiếng chuông điện thoại đánh vỡ.

Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua di động. Vệ Duy Nhất nhẹ nhàng thở ra, cô không phát hiện ngón tay mình đều đang run rẩy.

Hắn cầm di động tựa như đang cân nhắc cái gì, nhìn cô một cái.

"Không phải em muốn đi học sao, xuống xe đi."

Xe ngừng trước cổng Đế Đại, cô cũng không đáp lại một câu, gấp không chờ nổi mà xuống xe.

Liễu Dục không thoải mái bĩu môi, nghe điện thoại.

"Làm sao, lão già?"

"Tới công ty một chuyến."

"Nghĩ gì vậy, từ khi nào đến lượt ông ra lệnh cho tôi."

Đầu bên kia truyền đến một tiếng trào phúng, "Vậy sao? Tao cho người đi điều tra cô gái tên là Vệ Duy Nhất một chút."

Khóe miệng hắn trong giây lát huề nhau, sắc mặt nháy mắt trầm xuống.

"Chờ đó!"

Liễu Dục ném di động sang một bên, dẫm chân ga phóng như bay.

Cửa lớn công ti đột nhiên có người bước vào, nhân viên dưới đại sảnh lầu một đi qua đi lại không khỏi nhìn theo, trợ lý thấy hắn liền chạy tới.

[Cao H - 1v1 - Edit] Ngày ngày nghĩ cách cưỡng gian emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ