20. Quỳ gối dưới háng hắn, côn thịt vả mặt / Liếm nó (H)

2.3K 46 1
                                    

Liễu Dục đem cô nhốt lại, không cho phép cô bước ra khỏi phòng một bước, thậm chí chính hắn cũng không đi học, thế nhưng cũng không thao cô.

Quần áo trên người bị lột sạch, cô chỉ mặc một cái áo vận động to rộng của hắn dài tới đùi. Vì không mặc nội y, đầu vú nhô lên có thể bị nhìn thấy, là hắn cố ý làm như vậy.

10 giờ sáng, hắn dựa vào sô pha hút thuốc, hai chân bắt chéo trên bàn trà. Ánh mặt trời bên ngoài cao ốc nương theo cửa sổ chiếu vào phòng.

Người trên giường vẫn như cũ không nhúc nhích, hắn dập tắt điếu thuốc, ném xuống đất.

"Chuẩn bị làm người gỗ ở trên giường một ngày phải không?"

Cô vẫn bất động, còn giả vờ rất giống.

"Lại đây!"

Liễu Dục nheo mắt, cảnh cáo, "Đừng ép tôi động thủ."

"Tôi đếm đến một."

"Ba. "

"Hai."

"Một."

Người trên giường hơi động, kéo chăn ra đi đến bên hắn.

Liễu Dục cười, vẫy tay kêu cô đi qua, song lại nắm lấy tóc cô ấn xuống, để cô đối diện với đôi mắt mình.

"Vệ Duy Nhất, không phải em rất giỏi sao? Ngày hôm qua còn dám mắng tôi, đúng lúc bây giờ không có chuyện gì làm, nào, mắng tôi nghe một chút."

Khóe môi cô banh thành một đường thẳng tắp, không hé răng.

"Sao, sợ?"

Hắn ha ha cười, trong miệng phun ra mùi thuốc làm cô chán ghét.

Da đầu bị nắm phát đau, "Em càng có vẻ mặt này, tôi càng muốn tra tấn em! Nhanh, cười một cái."

Nếu lúc này cô không cười, nhất định hắn sẽ lấy vụ Đường Duệ ra kiếm chuyện. Vệ Duy Nhất cứng đờ dùng sức cong hai bên khóe miệng, trong mắt cô không hề có một tia ánh sáng, cả người như con cá chết.

Hai khoé miệng Liễu Dục huề nhau, hắn ném tóc cô ra, "Mẹ nó khó coi."

Nếu đã khó coi như vậy, sao hắn còn muốn cưỡng gian người như cô?

Liễu Dục lười biếng ngửa ra sau, hai chân từ trên bàn thả xuống dưới, nhìn cô, "Lại đây, quỳ đến phía dưới."

Hắn mở chân ra, hai chân Vệ Duy Nhất uốn lượn dùng sức quỳ tiến lên hai bước, phát ra thanh âm xương cốt va chạm vào nền đá cẩm thạch.

Vẫn là bộ dạng liệt nữ trinh tiết như trước, nhìn thì có vẻ khuất phục, nhưng tính tình quật cường không thể khống chế.

Trước nay cô chưa từng chịu thua người khác, không phải trên phương diện thân thể, mà là trái tim cứng như đá.

"Cởi quần, lộng dương vật ông đây cứng lên, không được dùng tay."

Cô nhìn chằm chằm đũng quần hắn, cũng biết nên làm như thế nào, cúi đầu, đem mặt cọ lên.

Liễu Dục cười tà tứ, "Dùng lực chút."

Nửa khuôn mặt cô áp xuống, dùng sức ma sát trên dưới giống như kỹ nữ cầu thao, hạ tiện quỳ gối dưới háng hắn cọ đũng quần.

"Nhanh lên, còn chưa cứng đâu."

Cô đổi sang nửa khuôn mặt bên kia, tiếp tục dùng sức xoa. Một lúc sau liền cảm giác được đồ vật bên dưới dần dần đứng dậy, cứng bang bang chọc trên má cô.

"Dùng miệng kéo quần xuống."

Vệ Duy Nhất bò tới gần eo hắn, cắn dây quần kéo xuống. Bởi vì hắn cố ý không mặc quần lót, côn thịt đỏ tím nóng rực trực tiếp đập vào mặt cô, phát ra tiếng bạch bạch, cô vội vàng nhắm mắt lại, ngửi mùi hormone nồng thuộc về hắn.

Mùi thơm sữa tắm lần này không giống lần trước mà mang theo hương bạc hà, cô bỗng nhiên nhớ tới Đường Duệ từng nói bình sữa tắm kia là do anh ta tặng.

Liễu Dục đỡ dương vật, dùng sức đập qua lại trên má cô, so vớt bị tát còn nhục nhã hơn, nhưng Vệ Duy Nhất chỉ có thể nhắm mắt chịu đựng.

"Thật tiện, dương vật tát em thoải mái không? Hả?"

Quy đầu hướng lên môi cô chọc chọc, "Nói chuyện!"

"Thoải mái."

Liễu Dục cong miệng, "Duỗi lưỡi ra, tôi thưởng em liếm dương vật."

Đầu lưỡi hồng nhuận từ trong miệng vươn ra, động tác trúc trắc liếm quy đầu bóng loáng hồng nộn. Liễu Dục đỡ côn thịt, nắm đầu lưỡi cô đặt lên gân xanh trên thân gậy dạy cô nên liếm như thế nào.

"Liếm dọc theo gân bên trên, liếm tốt sẽ thưởng sữa bò cho em uống."

Đầu lưỡi vờn quanh đường gân, khe hở phía dưới quy đầu cũng được liếm kỹ càng, sau đó lại liếm lên trên, mã mắt rỉ ra chút chất lỏng màu trắng, Liễu Dục để cô ăn vào trong miệng.

Từ góc độ này cúi đầu nhìn xem, cô giống như con chó nhỏ thích liếm nhất loại đồ vật này, cái lưỡi duỗi dài không biết mệt, côn thịt bị nước miếng nhiễm ướt đến bóng loáng, vậy mà ánh mắt cô lại giống như người gỗ, không mang theo bất cứ cảm tình gì.

Liễu Dục dựa về sau, thưởng thức động tác của cô, hắn chưa nói dừng, cô không được phép dừng, kể cả phải liếm cả ngày cũng không thể.

Dương vật thoải mái ngày càng phát trướng, muốn trực tiếp cắm vào cổ họng, dùng yết hầu cô kẹp chặt lấy gốc rễ hắn, ngắm nhìn bộ dáng cô hít thở không thông trợn trắng mắt.

Nhưng Liễu Dục không làm vậy, hắn nhịn xuống, giơ tay sờ đỉnh đầu cô, trêu đùa những sợi tóc vòng quanh chiếc nhẫn, tóc đẹp bóng mượt từ đầu ngón tay rơi xuống, hắn lại sờ đầu cô như trấn an con sủng vật.

Vệ Duy Nhất ngước mắt nhìn hắn, miệng còn đang duỗi dài lưỡi, Liễu Dục dừng lại.

Không hề có chút sinh động trong ánh mắt, chỉ thấy giống một nô lệ đang phục tùng mệnh lệnh.

Tay hắn còn đang dừng lại trên đầu cô, bỗng Liễu Dục dùng sức ấn xuống, cả khuôn mặt cô dán lên hai trứng dái lạnh lẽo, bỗng hắn nói.

"Vệ Duy Nhất, thương lượng một chút đi."

Ngữ khí này của hắn không phải ra lệnh, thần sắc cô cũng theo đó biến đổi.

"Yêu tôi được không?"

Trong lòng cô lộp bộp, khóe miệng cười nhạo, chỉ thấy thật buồn cười.

"Anh xứng sao?"

[Cao H - 1v1 - Edit] Ngày ngày nghĩ cách cưỡng gian emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ