6. Bốn năm chung phòng

201 12 0
                                    

Chương 6: Em xem anh là Anh trai, vậy mà Anh lại đè Em

Dưới thế tấn công như mãnh hổ của Kim Taehyung, Jung Hoseok từ từ đầu hàng, mặc cho lão đại ôm cậu đặt lên giường của mình.

Sau khi bị gặm cắn một lúc lâu, Jung Hoseok chủ động mở miệng nghênh đón cái lưỡi nóng rực của lão đại tùy tiện xâm chiếm, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau không rời.

Môi cậu bị hôn đến sưng đỏ, quần áo gọn gàng lúc ban đầu cũng bị hai tay lão đại vuốt ve đến nhàu nát.

Kim Taehyung lưu luyến cắn mút đôi môi Jung Hoseok, sau đó lại vùi mặt xuống hôn hôn liếm liếm lúm đồng tiền của cậu.

Anh vừa cởi nút áo của Jung Hoseok vừa cắn lên xương quai xanh rồi mút mạnh một cái, sau đó lại cúi xuống gặm liếm hai đầu ngực tròn trịa hồng hào.

Vốn dĩ Jung Hoseok muốn đẩy lão đại đang vùi trước ngực mình ra để nói chuyện rõ ràng với hắn trước. Không ngờ hiện giờ, động tác của Kim Taehyung tựa như mãnh thú đang cấu xé con mồi, nhanh chóng liếm mút đến hông và rốn cậu, hai tay đã lần xuống cởi quần Jung Hoseok ra và nắm lấy trym nhỏ chơi đùa.

Mặc dù chưa từng bị ai đụng chạm qua nhưng thân thể của Jung Hoseok trong mấy năm qua tự học được không ít. Vì vậy, bây giờ cậu đã vô cùng nhạy cảm. Nét dụ hoặc và damdang của Jung Hoseok bị lão đại khơi mào một cách nhanh chóng. Cậu phối hợp với lão đại để cởi quần mình ra sau đó nâng cặp mông vểnh lên phối hợp nghênh đón mấy cái vỗ của anh.

– Tiểu dâm đãng, này thì không chịu gặp mặt, này thì xấu hổ – Kim Taehyung hối hận vô cùng. Nếu anh ngỏ ý gặp mặt sớm hơn một chút thì có phải đã ăn được vợ ngoan ngoãn damdang từ lâu rồi không?

– Ưm… Lão đại… em… – Jung Hoseok lắc mông giãy giụa, nhìn thì giống như tránh né bàn tay đang chực vỗ vào nhưng thực tế lại là phối hợp nghênh đón động tác kia, nhẹ nhàng đong đưa.

“Bốp!”

Lão đại nặng nề đánh xuống cái mông trắng mịn rồi lại xoa xoa nắn nắn tựa như nhào bột mì – Gọi lão đại cái gì? Trước kia em gọi anh là gì em quên rồi sao?

– Ơ… – Jung Hoseok lắc đầu. Khi đó do cậu không biết đối phương là ai mới dám gọi như vậy. Bây giờ, cậu đã biết đối tượng ve vãn bốn năm nay hóa ra là lão đại của phòng ký túc thì làm sao mà nói ra miệng được.

“Bốp! Bốp!”

Kim Taehyung lại vỗ mạnh thêm mấy cái – Được lắm, tiểu damdang này bây giờ không nghe chồng nữa rồi đúng không, gan to lắm rồi đúng không?”

– Huhu… Không có, không có… em vẫn nghe lời mà… chỉ nghe lời chồng… – Jung Hoseok lắc lắc đầu. Dưới sự kích thích qua lời nói và động tác của lão đại, rốt cuộc cậu cũng vượt qua được rào cản của mình, thốt ra những câu cậu luôn muốn trực tiếp nói với [Chồng JJ to] – Hu.. Chồng JJ to của em… Chồng JJ to… mau tới đâm, đâm vào… bông cúc nhỏ damdang của vợ đi… nó ngứa lắm rồi… muốn được dưa leo to đâm vào…

[ĐOẢN BTS] CÁ VOI TÍM 🐋Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ