Sau khi Kỳ Duyên bỏ đi, Minh Triệu trở về sopha, tâm tình có chút buồn bực. Nàng trầm tư một lúc, cảm thấy phản ứng của cô hôm nay so với mọi lần có chút không đúng. Nàng vẫn luôn biết Kỳ Duyên thực tuỳ hứng, thực cứng đầu, nhưng sẽ không phải là một người không nguyên tắc, cãi cùn cãi bướng không nhận sai như vậy... Trong chuyện này có lẽ còn có ẩn tình gì phía sau.
Minh Triệu nhìn đống hồ sơ báo cáo đã bị cô quăng bay tứ tung trên bàn, trở tay gom lại, quyết định đi tới phòng làm việc nhìn kỹ càng một lần. Đêm đó, đèn phòng làm việc ở biệt thự vẫn luôn mở đến tận sáng hôm sau.
Gập lại hồ sơ, Minh Triệu nhẹ nhàng xoa khoé mắt, bất đắc dĩ chậc lưỡi một tiếng, trong đầu bây giờ chỉ có một suy nghĩ, hôm qua nàng trách nhầm đứa nhóc kia!
8 giờ sáng tập đoàn MT, nhân viên ngỡ ngàng nhìn thấy sếp tổng của bọn họ đeo kính đen, cả người có vẻ uể oải không giống mọi ngày, nhưng khí chất tuyệt đối không có nửa phần giảm mất mà càng thêm khủng bố. Bao nhiêu người muốn lên nộp báo cáo đều trực tiếp lùi lại, không ai muốn đi đâm họng súng lúc này.
Vào phòng, Minh Triệu gỡ kính, lộ ra quầng thâm mắt đen xì. Vứt túi xách sang một bên, nàng lập tức cầm lấy điện thoại, mệt mỏi xoa trán.
- Phạm tổng? - Bên kia mở đầu trước, là một giọng nam trầm.
- Nguyễn tổng, hiện tại ngài có thời gian không, tôi muốn nói chuyện một chút.
- Có thời gian, cô muốn gặp mặt?
- Không cần, chúng ta trực tiếp nói qua điện thoại là được. - Nguyễn tổng bên kia có thể có, nhưng nàng cũng không rảnh rỗi, nếu như không phải chuyện này liên quan đến Kỳ Duyên, Minh Triệu mới sẽ không quan tâm.
- Bản báo cáo hôm trước Nguyễn tổng gửi cho tôi, tôi đã đọc qua, cũng đã xem xét kỹ lưỡng. Nhưng tôi muốn hỏi lại, ngài chắc chắn số liệu ở đây là sự thật, bản theo dõi hoạt động của Kỳ Duyên cũng là trung thực, không bị người động tay vào sao? - Nàng trực tiếp vào thẳng vấn đề.
Phía đầu dây bên kia trầm mặc một chút, "Ý của Phạm tổng là..."
- Tôi không chắc chắn, cũng không có ý định xen vào chuyện nội bộ của Keidi. Tôi nói vậy chỉ là vì không hy vọng vì một bản báo cáo mà khiến Kỳ Duyên chịu uỷ khuất.
- Tôi đã biết. - Ông Nguyễn hơi chút nhíu mày, nói câu cảm ơn rồi cúp máy, dùng điện thoại nội bộ gọi cho trợ lý của mình, trầm giọng "Đi điều tra cho tôi xấp báo cáo vừa rồi có bị động tay động chân qua hay chưa."
Về phía Minh Triệu, sở dĩ có cuộc gọi vừa nãy là bởi vì ngày hôm qua nàng phát hiện một vài điểm bất thường trong đó. Trong hồ sơ chỉ viết sơ sài về việc Kỳ Duyên tuỳ hứng ký hai hợp đồng bất lợi, khiến phía bên dưới nhân viên lâm vào thế khó, không đủ nhân lực phải liên tục tăng ca và tuyển thêm thiết kế sư mới, chi phí phát sinh không ít. Hơn nữa vì điều khoản hợp đồng không hợp lý dẫn đến công ty vậy mà bị đối tác chèn ép gây khó dễ, gây bức xúc nội bộ không nhỏ dẫn đến nhân viên không hợp tác với nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] PHẠM TỔNG, LẠI ĐÂY KHI DỄ EM ĐI
Kısa HikayeThể loại: BHTT, HE, ngọt, sủng, có ngược (ngược kiểu gì mình chưa biết =)) nhưng mà sẽ không cẩu huyết, đời chưa đủ đắng cay hay sao mà đọc truyện còn mong ngược nặng), lâu lâu sẽ có một vài cảnh huấn. ------ - Phạm tổng, chị đừng ăn hiếp em nữa...