Năm Vương Nhất Bác rời khỏi cung mới có năm tuổi, chỉ lờ mờ ghi nhớ được vài chuyện, trong ấn tượng lúc đó mẫu hậu ôm hắn ngồi ở trên cao trong Tiêu Phường điện, các phi tử khác bái lạy, lúc đó hắn nhìn thấy Tiêu Nghi nương nương tuổi mới mười lăm nhưng dung nhan hơn người, nay là thái hậu, Dương Tiết.
Vương Nhất Bác không có ấn tượng đặc biệt gì với bà, lúc nhỏ gặp mặt một lần, mười tám tuổi về kinh nhìn thấy bà vẫn là gương mặt xinh đẹp đó, nụ cười rạng rỡ, thêm vài phần thâm sâu khó lường của chốn cung đình.
Nghệ sĩ biểu diễn múa lửa trong đêm giao thừa hôm đó bị giết gần hết, liên lụy cả các cung nhân lúc đó ở bờ sông nhưng không kịp ứng cứu thái tử phi. Nghe nói lúc thái hậu hạ lệnh cực kỳ phẫn nộ, sau đó có tặng rất nhiều đồ bổ an ủi thái tử phi.
Thái tử trong đêm đưa thiếp thất hoảng sợ ngất xỉu chạy đi để mặc thái tử phi chìm trong nước sống chết không lo là chuyện mà ai cũng biết, mọi người sau lưng chỉ trích bàn tán Tiêu Chiến thật đáng thương.
Nhưng Lam cô biết, không phải như vậy.
Đêm đó hỗn loạn, thích khách hành hung, Thẩm Mạt ngất xỉu chi tiết thế nào không rõ, nhưng từ đầu đến cuối bà nhớ có một người mặc y phục trắng vàng cứu thái tử phi.
Đó là Vương Nhất Bác.
Nhưng thái tử căn dặn bà khai là nghệ sĩ múa lửa trong lúc hoảng loạn vô tình đẩy Tiêu Chiến vào bờ, còn thái tử thì mang theo Thẩm Mạt chạy trước rồi. Lam cô là người thông minh, bắt đầu từ ngày vào đông cung Vương Nhất Bác đã lệnh cho bà hầu hạ Tiêu Chiến, bà một lòng hướng về thái tử phi, nay mới dần hiểu ra vài chuyện.
Hậu cung tiền triều, mưu ma chước quỷ, chân tướng không quan trọng.
Sau khi Tiêu Chiến tỉnh lại người vẫn không khỏe, trong đêm gió to, y cho Lam cô đi đóng cửa sổ, Lam cô đương nhiên nghe lời, nhưng cũng chỉ khép cửa lại, không khóa.
Lúc đầu Tiêu Chiến không hiểu tại sao, mãi cho đến một đêm ho nhiều không ngủ được, bên giường bỗng có người đưa qua một viên thuốc y mới hiểu ra, Vương Nhất Bác mỗi đêm đều chui qua cánh cửa sổ đó lén lút đến thăm y, và cả những lần hiếm hoi ôm y ngủ một lúc.
Lần này mới thật sự là vụng trộm, Tiêu Chiến thầm cười trong lòng.
Y cứ như vậy tịnh dưỡng rất nhiều ngày, kéo dài đến Nguyên Tiêu mới bớt ho, lúc này mang Lam cô nhập cung tạ ơn.
Cung yến đêm Nguyên Tiêu không làm lớn, vì đúng vào ngày hôm đó, người thân của thái hậu, đại tướng Dương võ tướng quân Dương Kỳ bỏ mạng trên đường đến Tây Nam, thái hậu đau buồn, hạ lệnh truy sát những hộ binh tùy tùng vô dụng.
Ngày rằm đổ máu, trong cung ngừng tất cả ca múa nhạc, cùng tiếc thương với thái hậu.
Tiêu Chiến mặc một thân trang phục đơn giản màu xanh trắng đến Vạn Thọ cung, thái hậu quả thực đau buồn quá độ, nhìn tiều tụy đi nhiều.
Tiêu Chiến lên tiếng, khuyên bà nén bi thương.
Thái hậu nghe thấy mở mắt nhìn y một cái. "Thái tử phi nay thân thể đã khỏe hơn chưa?"
![](https://img.wattpad.com/cover/325931822-288-k545273.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX-Trans] Cung phi sách
FanfictionTác giả: 时阿喃 Dịch: Diệp Huyền Thái tử x thái tử phi, cổ trang, cung đấu, cưới trước yêu sau Thái tử phi lâu ngày sinh tình, thái tử nhất kiến chung tình, mê người ta như điếu đổ =D 40 chương, HE ===== Bản dịch đã được tác giả cho phép, vui lòng khôn...