Chương 109

674 27 0
                                    

Chương 109: Đừng sợ

Sau ngày xem mắt mấy hôm, Diệp Hạ Lam kéo Bạc Minh Lương tới chỗ Bạc Mộ Vũ ăn chực.

Hai vợ chồng rất ít khi tìm Bạc Mộ Vũ ăn cơm, đều là Bạc Mộ Vũ về nhà chơi cuối tuần với hai người. Hôm nay tới đây, mang theo túi lớn túi nhỏ đồ ăn vặt, lấp đầy giá đồ ăn vặt trong nhà con gái.

Hoa quả rau xanh ngoài dùng cho bữa tối nay còn mua nhiều hơn một chút, cất trong tủ lạnh để nếu mấy ngày gần đây Bạc Mộ Vũ quá bận có thể tan làm rồi đi thẳng về nhà nấu nướng.

Bạc Mộ Vũ cảm thấy không đơn giản như thế, nhưng Diệp Hạ Lam không chủ động nói, cô cũng không rảnh rỗi nhắc tới.

Bạc Mộ Vũ cất áo khoác tây vào trong phòng ngủ, xắn tay áo sơ mi vào bếp giúp đỡ Bạc Minh Lương.

Bữa tối có ba món một canh, còn chuẩn bị thịt nướng, Bạc Mộ Vũ bỏ một phần nguyên liệu rửa sạch rồi đặt sang một bên. Cô ngẩng mắt nhìn Bạc Minh Lương đang thái thịt, suy nghĩ giây lát, rút điện thoại ra chụp nguyên liệu, nhấp vào Wechat mở cuộc trò chuyện trên đầu, rồi ấn gửi đi.

Đó là khung chat với Giang Trần Âm, lướt xuống dưới, đã có một nhật kí trò chuyện dài, Bạc Mộ Vũ không cầm lòng được cong khóe môi lên, nhưng lại nhanh chóng trở nên ưu tư.

Ngày đó Giang Trần Âm nói với cô muốn giữ liên lạc, sắc mặt chân thành như thế, Bạc Mộ Vũ liền nhanh chóng chìm đắm vào trong đôi mắt ngập cảm xúc ấy, không tự chủ được gật đầu. Sau đó tới sáng sớm ngày hôm sau, cô nhận được bầu trời xanh thẳm Giang Trần Âm chụp rồi gửi cho cô, nói sắp lên máy bay.

Bạc Mộ Vũ ngồi trong văn phòng nhìn bức ảnh đó rất lâu, suy đoán cảm xúc cùng suy nghĩ của Giang Trần Âm khi gửi tin nhắn đó cho bản thân, cuối cùng đơn giản đáp một chữ "Vâng".

Sau khi Bạc Mộ Vũ gửi đi liền tắt thông báo hiện lên màn hình, cưỡng ép tinh thần không tập trung của bản thân làm việc, đừng nghĩ xem Giang Trần Âm sẽ trả lời thế nào. Nhưng cả buổi sáng cô không cách nào bình tâm lại, kịch bản viết rồi lại xóa, căn bản không thể duy trì trạng thái công việc tốt nhất.

Cuối cùng cô thật sự không chịu nổi nữa, mở Wechat lên xem, Giang Trần Âm không trả lời.

Cô lại bắt đầu hoảng loạn, đi qua đi lại trong văn phòng. Câu trả lời của cô đơn giản như thế, có phải Giang Trần Âm tưởng rằng cô không muốn nói chuyện hay không? Có phải tưởng rằng cô không muốn cứu vãn quan hệ hay không?

Bạc Mộ Vũ phiền muộn lại khó chịu, chỉ là bản thân muốn kiềm chế một chút, đừng để mến mộ bản thân vẫn đang cất giấu lộ ra, như thế sẽ lại đẩy Giang Trần Âm ra xa thêm một lần nữa. May mà tới giữa trưa, Giang Trần Âm lại trả lời tin nhắn, là cuộc trò chuyện rất bình thường, hỏi cô có ăn cơm không, ăn gì.

Bạc Mộ Vũ cố gắng nắm bắt chừng mực, không tiếp tục trả lời lạnh lùng nữa, nhưng cũng không có ngữ điệu ngoan ngoãn lại nhiệt tình như trước kia.

Hôm đó Giang Trần Âm kiên trì lại dịu dàng tới thế, khiến những ngày qua trái tim Bạc Mộ Vũ rối như tơ vò. Đột nhiên cô cảm thấy, Giang Trần Âm không sợ cô sinh ra những mong đợi tham lam kia thêm lần nữa sao?

Nhất Niệm Thành KỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ