67.

37 3 0
                                    

Trong lúc Ngô Lỗi và Triệu Lộ Tư đang ôm hôn, Đái Tinh Dã với đôi mắt ngái ngủ từ trong khoang thuyền đi ra.

Thấy một màn kích thích này, anh ai u một tiếng: "Con mẹ nó chứ sao hai người lại ở cùng nhau rồi?"

Triệu Lộ Tư trừng anh.

Đái Tinh Dã che hai mắt mình, đi tới mũi thuyền, cười nói: "Từ lúc Ngô Lỗi xuất viện đến giờ, mẹ nó y như người chết, đi đâu cũng vác cái mặt như đi đám, làm gì cũng không có tinh thần, lúc này ôm con gái người ta ngược lại có tinh thần rồi."

Ngô Lỗi mặc kệ anh, dùng khăn ướt lau thử chỗ bị dính bùn trên giày cao gót Triệu Lộ Tư.

Đái Tinh Dã nói đùa: "Không phải là chia tay sao, làm gì còn làm những chuyện này, để em ấy tự lau đi, cũng không phải không có tay."

Triệu Lộ Tư cất cao giọng: "Ngô ca lau giày giúp em anh có ý kiến à." 

"Aizz, thật đúng là anh anh em em, hai người quay phim truyền hình cẩu huyết lúc 8 giờ à?"

Ngô Lỗi mặt không chút thay đổi nói: "Cậu quản Thái Bình Dương à, quản nhiều vậy."

"Được được được, hai người trái phải tấn công, tôi nói không lại hai người, bye bye."

Đái Tinh Dã nói xong rời khỏi boong thuyền.

Ngô Lỗi đặt giày đã lau sạch bên chân Triệu Lộ Tư, thấy cô thất thần bất động, vì vậy nâng chân cô lên mang giày cao gót cho cô.

"Cao như vậy, không sợ té?" 

"Đẹp nha."

Anh buồn bực nói: "Không thấy vậy."

Triệu Lộ Tư mỉm cười hất cằm, hỏi anh: "Mới vừa nãy là sao?" 

"Cái gì là sao?"

"Anh hôn miệng em sưng lên rồi nè." 

"..."

Ngô Lỗi đưa tay nắm cằm cô, nhìn chung quanh một chút: "Sưng chỗ nào, đừng nói lung tung."

"Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là anh chủ động hôn em, hôn rồi thì không thể ăn vạ."

"Anh không có chủ động." 

"Nhưng anh đáp lại."

Cái này thì không thể phủ nhận.

Anh đáp lại, bất kỳ người con trai nào cũng không thể thờ ơ hôn người con gái mình yêu được.

Thấy anh im lặng không nói, Triệu Lộ Tư nắm góc áo anh: "Anh không phải muốn ăn vạ thật chứ?"

Ngô Lỗi lắc đầu một cái: "Lộ Bảo, em nghĩ kỹ lại đi, ở cùng anh thì có ý nghĩa gì."

"Em biết, em không quan tâm chuyện đó." 

"Vậy em cũng không muốn có con sao?" 

Triệu Lộ Tư chợt ngây ngẩn. "Có con?"

Cô kinh ngạc hỏi anh.

"Em muốn, em muốn sinh con." 

Ánh mắt Ngô Lỗi nhạt dần.

Nhưng Triệu Lộ Tư ngẩng đầu nhìn anh, kiên định nói: "Nhưng nếu cha đứa bé không phải Ngô Lỗi, với em mà nói vậy là con của người khác, không phải con em."

[ 吴露可逃 | Chuyển Ver ] Làm Nũng Trong Lòng Anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ