Căn nhà trước mắt Ngô Lỗi là một căn ba phòng ngủ trong một block nhà thấp.
Căn này là căn anh mua lại sau khi căn phòng đi thuê trước kia bị phá dỡ, ước chừng tầm 100m2, hoàn cảnh trong khu cũng rất tốt.
Triệu Lộ Tư ở đây một năm rưỡi, bày trí sắp xếp trong nhà, đồ điện gia dụng đều đầy đủ, cực kỳ ấm áp.
Trước kia Ngô Lỗi sống đần độn u mê, về sau nhặt được Lộ Bảo, cuộc sống của anh lần nữa có hy vọng.
Hiện tại anh rất cố gắng lái xe taxi kiếm tiền, đi sớm về trễ, kiếm được ít nhiều đều do bản thân mình, cho nên cuộc sống kỳ thật cũng không tệ lắm.
Cho đến khi cô rời khỏi thế giới này…
Ngô Lỗi ôm cô bé về nhà, đặt trên ghế sofa trong phòng khách, ngồi xổm trước mặt quan sát cô.
Nếu nói giống quả thật có chút giống, nhất là ánh mắt khẽ hếch lên này, giống y như đúc lúc anh còn bé.
Lộ Bảo từng nói qua, đôi mắt đào hoa này của anh sẽ mê hoặc người, nếu như sinh ra trên mặt bé gái không chừng sẽ trở thành hồng nhan họa thủy hại nước hại dân.
Hiện tại đôi mắt đào hoa hại nước hại dân này liền ở trên mặt cô gái gọi anh là ba này.
Ngô Lỗi nhíu mày.
Có trong nháy mắt hốt hoảng, anh tưởng rằng Lộ Bảo không nỡ vứt anh một mình, cho nên đưa con gái tới bên cạnh anh.
Có điều lý trí lập tức bóp tắt ý niệm nguy hiểm không thực tế này của anh.
Anh và Lộ Bảo không có con, vĩnh viễn không thể nào có con.
Ngô Lỗi phát hiện, cô bé đeo một miếng bạch ngọc Quan Âm.
“Chú có thể xem không?”
Ngô Anh Đào lập tức lấy Quan Âm ra cho Ngô Lỗi xem.
Ngô Lỗi đoán cha mẹ cô bé nhất định rất yêu cô, mới có thể đeo Quan Âm nương nương trên cổ cô, phù hộ cô bình an.
Nhưng tại sao Quan Âm lại mẻ một góc?
“Đây là ba tặng con đó.” Ngô Anh Đào mong đợi nhìn anh: “Có nhớ không?”
Ngô Lỗi đương nhiên không thể nào nhớ được chuyện này, anh cẩn thận nhét Quan Âm vào lại trong cổ áo cô bé.
“Ba con cũng rất có tâm, đồ vật đắt như vậy đeo ở trên người dễ gây tai họa.” Ngô Lỗi dặn đi dặn lại cô bé: “Tự mình giữ cho kỹ, đừng để người khác nhìn thấy.”
Đời này Ngô Lỗi trải qua rất nhiều khổ sở tự nhiên tâm tư thâm trầm rất nhiều.
Ngô Anh Đào giống như cũng không để trong lòng, ngáp dài, vươn tay, nhéo nhéo mũi Ngô Lỗi, khóe miệng mỉm cười: “Bộ dáng này của ba thật ngốc nha.”
Ngô Lỗi bị bàn tay mềm mại của cô bé bóp mũi, không biết tại sao lại thấy mềm lòng.
Anh mất tự nhiên dời mặt, đứng dậy đi vào phòng bếp: “Có đói bụng không, muốn ăn chút gì không?”
Cô bé ngồi dậy, khéo léo gật đầu một cái: “Con muốn ăn cơm thịt kho.”
Ngô Lỗi quay đầu nhìn cô bé một cái, cảm thấy kinh ngạc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ 吴露可逃 | Chuyển Ver ] Làm Nũng Trong Lòng Anh
FanficTác phẩm: Làm nũng trong lòng anh Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả và dịch giả. Chẳng qua là mình lụy wlkt quá thôi. ••• Triệu Lộ Tư đã quyết định sống cuộc sống của chính mình, thay vì làm "kho máu dự phòng" ch...