"Mingyu! Mingyu! Mau đến sân tập xem đi! Em trai cậu đánh nhau với người ta kìa!"
Kim Mingyu đang chép bài trên bản theo yêu cầu của giáo viên, nghe bạn học đứng ngoài cửa gọi liền lập tức quăng sách xuống chạy về phía sân tập.
Kim Mingyu đẩy đám đông ra chen vào, nhìn thấy Xu Minghao đang bị mấy người đè lên cỏ mà đánh. Anh chưa kịp suy nghĩ đã cởi phăng áo ra tiến đến hất văng mấy người đó xuống đất, tiện tay kéo Xu Minghao lên liền thấy khóe miệng cậu rách một mảng, đôi mắt cũng bầm tím. Kim Mingyu quay đầu hai mắt lạnh như băng nhìn mấy nam sinh trước mặt, "Ai ra tay trước?"
Trường cấp ba này không ít người biết Kim Mingyu, anh là khách quen trên bảng vàng danh dự, rất thông minh lại nghiêm túc thận trọng, đúng chuẩn học sinh tốt.
Xu Minghao vừa nãy lấy một chọi năm không hề sợ sệt, lúc này thấy Kim Mingyu đến lại càng không sợ, đứng bên cạnh kêu, "Soonyoung, hôm nay nếu mày không nhận sai thì tao không để yên đâu!"
Nam sinh tên Kwon Soonyoung thờ ơ cười cười, "Chỉ với hai người bọn mày? Vậy được, chúng ta thử xem."
Kim Mingyu chờ hắn vừa dứt lời chưa kịp phản ứng đã nhanh chóng đạp vào hông hắn một cái, đầu gối ép người ngã xuống đất, một chân đè chặt lên chân hắn, vậy mà đến hơi thở cũng không lệch, "Muốn thử ư? Cùng lên hay từng đứa một?"
"Con mẹ mày dám đám lén à?!" Đồng bọn của Kwon Soonyoung thấy hắn bị chặn lại liền muốn tới hỗ trợ.
Đương nhiên Xu Minghao cũng vọt tới bên cạnh Kim Mingyu, hai bên đang muốn choảng nhau thì nghe Kim Mingyu lạnh giọng hô một tiếng, "Minghao!"
Kim Mingyu bẻ tay Kwon Soonyoung ra sau lưng, Kwon Soonyoung lập tức đau đến thét lên.
Kim Mingyu, "Soonyoung, năm người bọn anh đánh một mình em trai tôi, chuyện như vậy mà cũng làm được thì đừng trách tay tôi dùng lực."
Nói xong liền vặn cánh tay trái của Kwon Soonyoung, tiếng xương cốt vang lên giòn giã, ngay sau đó là tiếng tru thảm thiết như tan nát cõi lòng của hắn.
Toàn bộ học sinh vây xem đều bị dọa sợ.
Kim Mingyu nói, "Anh yên tâm, chỉ trật khớp thôi, nếu giờ đến bệnh viện ngay thì sẽ không sao. Còn nếu anh vẫn muốn tiếp tục đánh thì tôi chơi đến cùng."
Kwon Soonyoung đau đến chảy cả nước mắt, xé giọng rống to với đồng bọn, "Còn không mau đưa tao đến bệnh viện!"
Kim Mingyu buông hắn ra, đứng lên phủi sạch cỏ trên người.
Xu Minghao cũng bị khí thế vừa nãy của anh dọa hết hồn, nơm nớp lo sợ nhích tới trước mặt Kim Mingyu, "Anh, anh không sao chứ?"
Kim Mingyu nhíu lông mày nhìn cậu: "Tại sao đánh nhau?"
Xu Minghao tức giận nói: "Bọn họ mắng chú Kim."
Kim Minguk cha của Kim Mingyu là thầy giáo dạy toán cấp ba, hiện giờ đang dạy lớp 12, bình thường vô cùng nghiêm khắc, chưa bao giờ nương tay với những học sinh cá biệt trong lớp, có lẽ bởi vậy mà khiến nhóm học sinh này bất mãn.
Kim Mingyu nói, "Sau này nếu gặp chuyện như vậy phải nói cho anh biết."
Xu Minghao lén lút nhìn sắc mặt anh, hỏi liều, "Anh không giận em hả?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[gyuhao] hình bóng
Fanfic"Khi một người được nhớ đến Dù biết hay không biết Đều ở trong tim người tưởng niệm." -Mộc Tâm- Tất cả may mắn và bất hạnh, đều là cam tâm tình nguyện.