.
.
.
Đến tận khi đứng trước mặt em ở ngoài cổng trường bay, Taehyung vẫn chưa tin vào mắt mình. Mặc dù tự nhủ phải tỉnh táo lên nhưng có vẻ trái tim không như vậy, tiếng thình thịch không kiểm soát được làm cho anh càng thêm trống rỗng không biết nên bắt đầu như nào.
Jungkook nhìn anh mặt ngỡ ngàng, ngô ngố mà bật cười lúc nào không hay. Xem ra anh chính là đang khó điều khiển cảm xúc của chính bản thân. Jungkook dáng không đứng đắn, nhướn người nhìn sát mặt anh, mắt đối mắt, anh càng thêm bối rối trước đôi mắt to tròn long lanh của em.
-Taehyung không định chào em à.
-...Anh... Jungkook làm anh bất ngờ quá!
-Em biết mà, anh phi công có muốn đi ăn tối cùng em không.
Taehyung mặt vẫn chưa hoàn hồn, tay đưa lên sờ gáy ngại ngùng rồi gật đầu nhẹ một cái. Jungkook đoán chắc anh vẫn chưa hoàn toàn là anh của mọi ngày.
-Em làm Taehyung ngại đến vậy à! Em xin lỗi nha!
Phực... tiếng noron thần kinh đang đứt dần theo từng nhịp chữ của người đối diện. Hoseok và Yoongi từ xa quan sát dáng cậu em đứng trước người nó tương tư, hai ông anh bàn tán vài câu kiểu như:
-Chắc chắn thằng này bị ai ốp rồi.
-Nếu không phải sắp tốt nghiệp, em nhất định không để nó làm lớp trưởng.
-Mấy đứa ra xem lớp trưởng như thằng ngố trước mặt người ta kìa.
Mồm miệng trêu cậu em là thế nhưng Yoongi vẫn lấy tay mở điện thoại để gọi.
"Taeyeon à, em đi đón Taehyung chưa?"
"Em chuẩn bị nè, vừa nói chuyện với giảng viên"
"Không cần đón nó nữa đâu nhé, có người đến trước em rồi"
Jungkook đang ngồi trong phòng tiếp khách của trường bay, cẩn thận quan sát mọi thứ từ lúc còn đứng ở ngoài đợi anh. Điều kiện ở và học hành của anh quá tốt, chỉ là chật thời gian đến mức chỉ kịp xem tin chúc ngủ ngon của em. Nghĩ đến lại hơi man mác buồn trong lòng, tay vân vê vạt áo dây thắt lưng của áo coat dài, miệng hơi bĩu, chính là cái dáng của mấy bạn đang dỗi người yêu.
Tất cả đều thu vào ánh mắt say đắm ngoài phía cửa phòng của anh phi công tương lai. Không chuẩn bị gì nhiều, anh chỉ tắm rồi dặn dò các bạn trong lớp là chạy ngay về nơi người anh tương tư đang chờ. Cái điệu kia sao mà đáng yêu thế, đúng là lúc nhìn ba ngồi buồng lái ngầu thật đấy, mẹ dịu dàng trên giảng đường hay chị Taeyeon chống nạnh phản biện bài viết với tổng biên tập cũng không bằng Jungkook muôn hình vạn cảm xúc kể từ lúc anh biết đến em.
Nhẹ tiếng gọi, kéo em khỏi sự hờn dỗi vô cớ em tạo ra. Taehyung không biết rằng, bản thân anh lúc anh đã quá đủ để bù lại tất cả những gì anh chót bỏ qua trong suốt thời gian trong lòng em.
-Jungkook à! Mình về thôi.
Vừa rồi là dáng anh, giờ là lời anh nói. Không biết mọi người hiểu như nào nhưng Jungkook tim đập như trống đánh vì đây không phải là cách vợ chồng gọi nhau lúc đi đón đối phương à. Nhất thời bị ngập ngừng, Jungkook bây giờ còn nghe đâu đó tiếng bản thân mình đóng băng khi các tay anh chìa ra trước mặt em. Mới hồi nay còn mạnh dạn dí sát mặt nhìn anh, cái khí thế ấy lại đi chơi đúng lúc rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Taekook | Hôm nay anh có đi bay không?
FanficJungkook đừng thích ai cho đến khi anh học xong khoá huấn luyện này được không? ... Anh nguyện làm thằng ngốc trong chuyện tình cảm mới nhen nhóm của chúng ta ... Em lấy tư cách gì mà cầm thẻ người nhà đây.... ------ Chuyện về chàng phi công và em b...