.
.
.
Hôm nay được cùng anh trở về nhà, sẽ không phải giống lần trước là nhìn bóng lưng anh khuất dần vào hàng người phía trong nhà ga, không phải lủi thủi đi về phòng một mình. Em và anh, mình tay trong tay cùng nhau về nhà, về nơi có những trái tim yêu thương em vô điều kiện, nơi mà em chỉ cần làm em bé thôi.
Ba mẹ Jeon đã bay về Hàn trước ngay khi ba Kim có chuyến từ Thuỵ Sĩ trở về. Mặc sức tình tứ mà quấn chặt lấy nhau, người đi đường nhìn qua thôi cũng thấy mùi hạnh phúc luôn phảng phất xung quanh hai người con trai ấy.
Đứng ở quầy chờ làm thủ tục, Taehyung có thấy dáng ai đó quen quen trong đội tổ bay ở phía đầu khu vực chờ nội bộ của Korean Air. Ánh mắt ấn định cố nhìn cho rõ, sau đó anh nhẹ mỉm cười rồi mới cất tiếng gọi:
-Hoseok hyung!!!!
Là anh cùng khoá của Taehyung, cũng là một trong những người bạn thân thiết, gọi anh xong, anh đưa mắt nhìn chiếc cầu vai đó, ba vạch vàng chói, anh ấy giờ đã là cơ phó các chuyến quốc tế rồi.
Từng dòng suy tư cứ nối nhau trong hai bán cầu não của anh, giá mà ngày đó không có sự việc kia, có lẽ giờ anh có thể tự do bay đi bay lại với Jungkook. Không phải chờ đến giờ mới có thể gọi điện cho em. Cũng không phải lo lắng về hai chữ bệnh án đính kèm với hồ sơ của anh.
Nhận ra anh có chút thay đổi, Jungkook nắm tay anh chặt hơn, ngón tay em xoa xoa khớp tay anh thu hút sự chú ý.
Dừng ánh mắt đang đăm chiêu, dòng suy nghĩ anh cắt ngang ngay khi đụng phải ánh mắt dịu dàng và nụ cười yêu chiều của người anh thương.
Jungkook hơi nhớn người lên một chút, nói nhỏ vào tai anh.
Anh đưa tay xoa bầu má em rồi đáp lại em bằng nụ cười hình hộp chỉ mình anh có và cũng chỉ dành cho em.
Hoseok nhìn một màn cũng ít nhiều đoán được tình hình, sự việc xảy ra quá nhanh, thời gian sau đó cũng không gặp Taehyung nhiều. Bản thân anh không nghĩ, tình cảm hai đứa vẫn mặn nồng như vậy. Anh bước chân về phía hai thanh niên vừa chào mình.
Đừng trước mặt Taehyung, đưa tay lên cầm mũ mình xuống, anh đội vào đầu đứa em trai mình yêu mến và vô cùng ngưỡng mộ. Tay phải chạm ngực trái, dáng anh đứng nghiêm túc chào đứa em mình theo kiểu ngành hàng không rồi sau đó là đưa tay trái lên trán.
Taehyung không nói gì, anh đưa tay cầm xuống chiếc mũ cơ phó, ngắm nhìn nó vài giây rồi trao trả cho người đối diện và đáp lại kiểu chào quân đội của anh.
-Em với Jungkook về Hàn. Anh có bay chuyến này không.
Hoseok cười tươi nhìn Jungkook, sau đó mới nhìn Taehyung trả lời:
-Anh vừa đáp tàu nối chuyến, đang đợi người đón rồi tối mới về có chuyến về Hàn.
-À vâng, Jungkook nhà em mới tốt nghiệp, em sang đón em ấy về Hàn vài hôm.
-Đợi anh
-Dạ?
Hoseok cúi người lấy trong vali ra chiếc ipad dành riêng cho phi công. Jungkook nhìn rồi lại ngước lên nhìn biểu cảm của anh. Em làm sao mà không thể cảm nhận được tâm trạng anh đã bị dao động chứ. Ipad kia là của phi công. Đáng ra giờ này anh cũng phải cầm nó rồi chứ không phải chiếc tablet chỉ mở liên lạc sau khi hết huấn luyện.
BẠN ĐANG ĐỌC
Taekook | Hôm nay anh có đi bay không?
Fiksi PenggemarJungkook đừng thích ai cho đến khi anh học xong khoá huấn luyện này được không? ... Anh nguyện làm thằng ngốc trong chuyện tình cảm mới nhen nhóm của chúng ta ... Em lấy tư cách gì mà cầm thẻ người nhà đây.... ------ Chuyện về chàng phi công và em b...