mười bốn.

636 53 1
                                    

"em viết gì ngoài những bài diss?"

thế anh buột miệng hỏi. anh đã nghe rất nhiều bài nhạc máu chiến của cậu nhóc thanh bảo dạo trước, một tinh thần âm nhạc mà bất cứ ai nghe thấy cũng phải nể vì kỹ thuật hoàn hảo và còn sự chăm chút rất kỹ trong từng dòng chữ. không chỉ đơn giản là nhạc diss đối thủ hay người yêu cũ, từng bài nhạc luôn ẩn chứa thông điệp được hiểu theo góc nhìn châm biếm nhất có thể. ai mà không biết đến mấy bài nhạc huyền thoại như "ân xá", hay bsnl hẳn là 3 phần mà ai cũng muốn réo tên đến cả thời điểm hiện tại.

thế đấy, thanh bảo đã sống trong thế giới âm nhạc đầy màu sắc của chính mình như thế.

em ta rất hăng, nhưng ẩn chứa nhiều nỗi buồn khó nói mà chỉ biết quăng vào nhạc. em ta đã có nhiều nhân cách như thế, nhưng chắc chắn em luôn cố gắng giấu tốt nhất có thể những đau thương.

"nhiều lắm anh, nhưng hiếm hoi em để câu chuyện thật vào nhạc. em nghĩ là mình không muốn kêu ca quá nhiều"

"cho ba phải không?"

"ừm, bài hiếm hoi em viết về ba, chỉ là trong một giây phút, em nghĩ mình cần viết một vài điều gì đấy cho những lời chưa thể nói với ba, và cả những vướng mắc mà hai bố con không thể giải quyết"

"cho ba" là một thước nhạc hoàn hảo cho những lời nói với người mà em luôn sợ trong những ngày thơ. em luôn ám ảnh về việc "không được khóc" mỗi lần đứa trẻ đang tìm cách thoát khỏi bóng tối. cứ như vậy, nước mắt bị hút vào trong, chúng ẩn mình đầy tinh tế không chịu ló đầu.

nước mắt của bảo đã trốn tránh chỉ kịp thể hiện qua đôi mắt ướt mà ai nhìn vào cũng nghĩ rằng sắp khóc.

"ba với em như hai cực trái dấu, chẳng ai chịu nhường ai. có lúc ba sẽ là người bạn, nhưng cũng mấy khi ba trở thành... vết dao găm"

"vậy em và ba đã giải quyết được vướng mắc đấy chưa?"

"hiện tại thì chưa. mấy năm rồi chưa về mỹ, để lại thằng bin bên đấy, đem thanh bảo về đây thôi"

thằng bin cứng đầu vẫn không dừng lại, vẫn đang đi trên con đường mà nó muốn. những xiềng xích với định kiến mà ba nó ghăm vào đầu, nó vẫn luôn nhớ rất rõ. nếu như không phải vì việc nó tồn tại chỉ để làm nhạc, nó đã buông tay từ lâu.

rap đã cứu sống nó, để trải qua nhiều thăng trầm, thành như bây giờ.

thanh bảo xuất hiện, đem nhân cách b ray lên underground để thỏa mãn những tham vọng mà nó muốn bung xõa sau năm tháng chỉ biết giấu vào trong.

hàng loạt bài hit làm rúng động mạng xã hội.

thằng b ray thỏa mãn được âm nhạc mà nó muốn.

một chuyến để đời trong việc cãi lời ba đi theo âm nhạc, theo điều mà bảo thật sự muốn.

"viết bài đấy xong thì, nhẹ nhõm hẳn"

mọi điều muốn nói cũng nói hết rồi, em biết em cũng có lỗi sai trong câu chuyện của hai con người hai thế hệ. con người không ai hoàn hảo, em cũng vậy. bài nhạc làm em hiểu ba hơn, nội tâm của người đàn ông ít nói không thể hiện tình cảm qua bên ngoài. ông ấy lầm lì nhưng quan tâm thằng bin từng chút một.

andray | cao ốc 20Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ