hai mươi.

546 45 0
                                    

ngày đầu tuần không muốn của thanh bảo.

hôm nay gác hết mọi công việc để em cùng andree ra mắt bố mẹ chồng. nghe thì có vẻ đơn giản nhưng lại là áp lực với bảo. em còn chưa chuẩn bị tâm lý và những vấn đề ngoài luồng sẽ được hỏi đến bất chợt, lại nơm nớp lo sợ việc có kẻ quấy rối đến thăm, do đó mà suốt đêm trằn trọc chẳng ngủ được.

"để người khác thay thế cũng ứ được. mắc lồn gì mình phải cho đứa khác?"

- sao trông bảo tiều tụy thế?

- có ngủ được đâu. cũng tại anh đó, sao không nói sớm hơn mà đợi sát đít mới nói vậy?

- thôi nào, chill thôi. bố mẹ anh phóng khoáng lắm, lúc nghe anh nói người yêu là bạn nam thì họ vẫn bình thường chứ không kỳ thị gì đâu

- thôi, anh không phải trong trường hợp của em thì không hiểu đâu. haiz, chịu thôi, nào gặp vậy để chuẩn bị.

- bây giờ thì họ chưa bay về đâu đâu, chắc cũng mấy tiếng nữa. khoảng trưa nay anh chở sang nhà ba mẹ anh

- em đói bụng.

- nấu xong hết rồi, đi ăn nào.

ít ra thì cũng có đồ ăn xoa dịu, bảo sẽ cố gắng vượt qua con trăng này. nghe andree nói ba mẹ không kỳ thị làm em yên tâm hẳn, việc thuyết phục sẽ trở nên dễ dàng hơn.

và thời khắc đó cuối cùng cũng đến.

ba mẹ của thế anh là những doanh nhân thành đạt nhưng hiện tại nghỉ hưu và chỉ an lạc hưởng thú vui. họ thường xuyên đi du lịch đây đó và cư trú định cư ở canada. mấy năm nay rầu rĩ chuyện đứa con mãi kiếm tiền mà chẳng có nổi một người đồng hành nên cứ thúc giục thế anh mãi. may mắn là thanh bảo đã xuất hiện để andree có thể đường đường chính chính yêu người thương mà không cần bị ép buộc với người mà anh không có cảm tình.

andree: giới thiệu với bố mẹ, đây là bảo – người thương của con

bảo: dạ con chào hai bác, đã làm phiền hai bác rồi ạ

bác trai: chào con

bác gái: ngồi đi, chà trông con trắng trẻo quá nhỉ, lại có mái tóc bạch kim cứ như em bé

bảo: dạ hihi bác quá khen

bảo khá bất ngờ vì lời khen của bác gái. chắc hẳn ai cũng hiểu phụ huynh thường không thích người trẻ xăm mình hay nhuộm tóc, ấy vậy mà họ vẫn niềm nở và còn khen ngợi. chừng này thì bảo đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

bác trai: con cũng là rapper giống thế anh nhà bác hả?

bảo: vâng ạ, nhưng mà đó giờ con không xuất hiện trên truyền hình nhiều, sắp tới mới từ từ bước chân vào môi trường đấy ạ

bác gái: sao mà hai đứa quen nhau được vậy? chắc từ đồng nghiệp rồi yêu nhau luôn hả?

bảo: vâng ạ, cũng tình cờ gặp trong một buổi gặp mặt, vậy mà có duyên đến giờ. nhưng mà... con có thể mạn phép hỏi một câu được không ạ?

bác gái: đừng khách sáo, cứ hỏi đi con

bảo: hmm.. con hơi bất ngờ tí. tại dù sao thì con và andree thì cũng là... nam ấy? hai bác không có thành kiến hay... sao ạ?

andray | cao ốc 20Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ