ba mươi ba.

329 27 3
                                    

- sao bảo lại hốt hoảng?

- ác mộng.

- kể anh nghe được không?

giữa đêm, thanh bảo giật mình tỉnh giấc. em vừa thoát khỏi cơn mơ mà em không mong muốn gặp lại. thế anh đang làm việc nhìn thấy em hoảng loạn, mặt không còn giọt máu thì vô cùng lo sợ.

"có lẽ nỗi ám ảnh đã chế ngự lấy em"

bảo nhìn thấy mình đang ở một quán cà phê, và đây vẫn là thời điểm của 2 năm về trước. hôm nay em gặp lại mối tình đầu. anh ta đã hẹn bảo đến vào buổi sáng cuối tuần.

bằng một trò chơi.

nội dung trò chơi thì không được phép tiết lộ, nhưng đại loại là cơ hội để cả hai kết nối lần nữa sau quãng thời gian dài bảo ấp ủ tình thương trong lòng.

và thế là, bảo và người đó đã đối mặt với nhau.

hồi đó em ít nói, bình thường những vấn đề liên quan đến công việc thì năng nổ lắm, còn bị xem là nói dai nữa cơ. nhưng thật lạ lùng khi bảo không thể nói quá nhiều về chuyện tình cảm. luôn có một thứ gì đó vướng ở cổ khiến bạn nhỏ luôn bị mắc kẹt, khó mở miệng để nói một điều gì đó.

Em rất ngại khi nói "em yêu anh" hay những câu từ sến súa, vì thế luôn có một nỗi áp lực vô hình "phải nói nhiều" để kết nối với người đối diện.

cho đến khi người đó đề cập đến "chuyện ấy", bảo đã có một cảm giác khác.

tình thương mà em ấp ủ cả mấy năm nay biến mất, tuyệt nhiên không còn. em trở nên dè chừng và tạo nên vỏ bọc tự bảo vệ mình.

"em nghĩ là mình chưa sẵn sàng".

nhu cầu sinh lý của mỗi người thì không thể tránh khỏi, và việc đó hoàn toàn bình thường, nhưng ở thời điểm đó, bảo vẫn còn ám ảnh những cảm giác hồi nhỏ vì tai nạn khó nói, em cảm thấy việc đó quá sức với em.

- đó là lý do bảo không muốn anh làm gì em à?

- không hẳn thế, chỉ là em thấy không cần thiết ở thời điểm hiện tại. em chưa vượt qua được nỗi ám ảnh cũ. biết tại sao em lại từ chối không? không hoàn toàn là vì vấn đề sẵn sàng làm chuyện ấy hay không, vì đó là nhu cầu bình thường, em không trách việc đấy.

- em nói đi, anh vẫn đang nghe.

- chỉ với một mục đích duy nhất – nhu cầu.

là vì nhu cầu nên mới tìm cách kết nối lại, là vì nhu cầu nên mới cho nhau cơ hội để thỏa mãn nhu cầu.

không phải vì tình thương mà trở lại với em.

- tại sao bảo lại nghĩ chỉ vì nhu cầu?

- anh ta sau khi nghe câu trả lời từ em liền thay đổi thái độ, không còn tha thiết nói chuyện nữa. anh thử nghĩ xem, liệu có phải anh ta gặp em vì thật sự có tình cảm và muốn làm lại từ đầu hay chỉ vì nhu cầu đây?

bảo chỉ cần một người thương em thật sự và tôn trọng những điều em không thích.

- sau đó, anh ta liên tục bấm điện thoại, và phớt lờ sự chủ động bắt chuyện từ em. khi đó em đã cảm giác rất sượng, chỉ muốn rời khỏi quán café đó.

andray | cao ốc 20Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ