Chương 10: Lì xì

567 85 11
                                    

Lúc VV. đang biểu diễn, chiếc xe thương vụ của Kỷ Kiều đang đậu trên con đường gần địa điểm tổ chức, rất nhiều người hâm mộ không vào trong mà đợi bên ngoài, nhưng họ không biết giọng hát chính của nhóm đang ngồi trên xe cách đó không xa, thậm chí có thể nhìn thấy rõ mồn một những dòng chữ trên bảng đèn và băng rôn của họ.

"Lạnh quá, lát nữa bảo Diệu Diệu mua thức uống nóng phát cho họ, cứ nói là của VV.."

Tiêu Chiến bị cận thị, dựa sát vào cửa kính xe, nhìn chằm chằm hồi lâu mới lên tiếng, Chu San đang quấn băng lên đốt ngón tay cho anh, nhưng cô là quản lý kim bài, không phải y tá kim bài, thực sự không giỏi chuyện này, mày cau chặt có phần sốt ruột, nhìn kỹ thì thật ra cô đang run.

Tay Tiêu Chiến bị tay cô nắm lấy đương nhiên có thể cảm nhận được, ánh mắt nhìn bảng đèn thu lại, ánh đèn neon rực rỡ phản chiếu trong mắt cũng mờ đi, anh thở dài trong lòng, khi đối mặt với Chu San lại là bộ dạng khiến người ta rất yên tâm, khẽ lặp lại lời anh đã nói rất nhiều lần.

"Không sao không sao, cô chưa từng thấy con trai đánh nhau bao giờ đúng không." Anh nói rất nhẹ nhàng, chỉ là nếu như không có vết bầm tím trên gò má và khóe miệng thì hiệu quả bình yên vô sự anh tạo ra sẽ tốt hơn nhiều.

"Tốt hơn là nên đưa cậu đến bệnh viện." Kỷ Kiều ngồi trên ghế lái đột nhiên lên tiếng, nói xong chuẩn bị khởi động xe, nhưng giọng điệu tiếp theo đây của Tiêu Chiến bỗng lạnh hơn rất nhiều, gần như là đang ra lệnh: "Không được, lỡ như bị chụp hoặc bị fan bắt gặp sẽ rắc rối to, anh——"

Tiêu Chiến nói một nửa chợt nhận ra giọng điệu của mình có chút gay gắt, bèn đổi chủ đề, nửa đùa nửa thật tiếp tục: "Bây giờ anh đưa tôi đi bệnh viện là lấy mạng tôi đó, bình tĩnh đi, chỉ bị đánh thôi mà."

Kỷ Kiều biết rõ lúc này tuyệt đối không thể đến bệnh viện, không ở Hoành Điếm mà ở Bắc Kinh, không tham gia sự kiện mà còn bị thương, đi bệnh viện đồng nghĩa với việc trực tiếp gửi cho đám phóng viên chuyên về tin đồn của giới giải trí một bao lì xì lớn, đúng lúc giúp Weibo đạt KPI cuối năm, hot search bùng nổ.

Qua gương chiếu hậu, anh ta nhìn thấy bộ dạng có phần nhếch nhác của Tiêu Chiến, làm ơn đi, cậu ấy là Tiêu Chiến, Tiêu Chiến không thể bị bắt nạt như vậy.

.

.

Kỷ Kiều rất hối hận lần đó đến KTV đã gọi cho Tiêu Chiến, anh ta không biết người bạn bình thường được ông chủ đó đưa đến lại có bối cảnh lớn như vậy, là bối cảnh mà cả giới giải trí lẫn tư bản đều không thể lay chuyển được. Quyền lợi hai từ này, tư bản là lợi, họ là quyền, có quyền mới có lợi, họ là nguồn gốc của tư bản, khỏi nói Tiêu Chiến, trói ba người lại thêm cả ZG cũng không đủ cho họ uống một bình.

Tiêu Chiến không phải là người dễ bắt chẹt, cũng không nghe theo nguyên tắc, cho dù chỉ là kết bạn, Tiêu Chiến cũng không muốn kết bạn với người đó.

Ngay từ đầu anh đã nhận thức được sự nguy hiểm, nhưng cách giao tiếp Thái Cực Quyền chỉ hữu ích trong giới giải trí nơi mọi người đều đeo mặt nạ, phía sau mỗi người đều có một chuỗi tư bản tuyệt đối không thể trở mặt, anh có thể linh hoạt toàn thân rút lui khỏi trường danh lợi, không có nghĩa có thể trôi dạt đến vòng cường đạo khác giả vờ giả vịt không giống với anh, đây là sự áp chế của tầng lớp cao hơn.

Lý Quần ngay từ ánh mắt đầu tiên đã rất thích Tiêu Chiến, hắn từng chơi qua mấy minh tinh nhỏ, đối với dòng người hỗn tạp của giới giải trí cũng không mấy để tâm, chỉ nghĩ ngoại hình của Tiêu Chiến nếu đặt trong giới giải trí nhất định là đỉnh lưu, sau đó cấp dưới gửi tư liệu, mới biết quả thực người này là nổi nhất. Đàn ông trời sinh đã có ham muốn chinh phục những thứ đẹp đẽ, đặc biệt là người xuất thân từ đại viện, vật săn đỉnh cấp đương nhiên sẽ khơi dậy hứng thú của họ ở một mức độ cực cao.

Bước đầu tiên kết bạn Wechat đã thất bại, Tiêu Chiến không bấm chấp nhận, vì vậy Lý Quần dứt khoát gọi điện thoại gọi Tiêu Chiến ra ngoài ăn tối và đi KTV, nhưng đối phương luôn có hết lý do hoàn hảo này đến lý do hoàn hảo khác, ra sức khước từ, lịch sự khách sáo.

Gần cuối năm, Lý Quần nhận được lệnh của tư lệnh nhà hắn, phải yên phận ở lại Bắc Kinh, không ngờ Tiêu Chiến đột nhiên trở về Bắc Kinh, đây chính là điều hắn mong muốn, về cơ bản không khác gì cừu rơi vào miệng hổ.

Lý Quần không nghĩ nhiều, ban đêm hắn cùng một nhóm bạn xấu hẹn nhau ở phố Ngũ Đạo Khẩu, muốn mời Tiêu Chiến đi cùng, khi đoán được đối phương lại muốn kiếm cớ từ chối, dứt khoát mang theo một số người chặn đường.

Nhưng Lý Quần không ngờ Tiêu Chiến lại cứng như vậy, dám trực tiếp trở mặt với hắn, chạm cũng không chạm được, vốn dĩ hắn không định thật sự bắt nạt Tiêu Chiến, là Tiêu Chiến ra tay đấm hắn một cú trước, hạ thủ còn rất mạnh, nên người của hắn mới xúm lại ra tay với đại minh tinh này.

Cuối cùng vẫn là Lý Quần ngăn cản, không để Tiêu Chiến bị thương quá nặng, có điều hiện tại đã rất thảm hại rồi, hắn nhìn người đàn ông đó tự mình đứng dậy, lau máu mũi, đứng không vững, đôi mắt anh vừa phòng bị vừa hung dữ, nhìn chằm chằm đám người vây quanh, như thể đã sẵn sàng một giây sau sẽ sống mái cá chết lưới rách với chúng.

Lý Quần đã quen với cảnh tượng này, nhưng khi vẻ mặt này xuất hiện trên khuôn mặt đỉnh cao của Tiêu Chiến lại toát ra một vẻ đẹp khiến người ta rung động, dường như càng nhếch nhác càng xinh đẹp, thậm chí còn xinh đẹp một cách đáng kinh ngạc. Lý Quần không có ý ngăn lại đưa anh đi bệnh viện, dứt khoát thả người đi.

Cưỡng ép chỉ giết chết vẻ đẹp của anh, giống như rút rễ của một bông hoa, Lý Quần không có hứng thú với việc này, chi bằng trước tiên hủy diệt thứ quý giá nhất của anh rồi trở thành thần của anh.

[BJYX-Trans] Dễ cháy dễ nổNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ