Ngoại Truyện: Bốn Vị Mạo Hiểm Trẻ Tuổi.

10 2 7
                                    

Chương 3: Người Bạn Mới.

Sáng ngày hôm sau, Futo mặc lấy bộ áo Naomi cũng bắt chước theo, cả hai rời khỏi căn nhà và gặp Kiota đang đứng bên ngoài đợi họ, cậu ấy có cầm một chiếc khiên sau lưng với cái mũ sắt đội trên đầu.

“Ta bắt đầu chứ?”

“Cậu mặc như thế… Cha mẹ không có ở nhà sao?”

“Ừm, mấy ngày hôm nay hai người thường hay ra ngoài, chắc là lại tìm thấy gì đó bí ẩn, dù sao họ cũng là nhà thám hiểm mà.”

Nghe thấy vậy, cả ba bắt đầu lên đường truy tìm ma vật ở trong khu rừng, mảnh đất này tuy không quá nguy hiểm nhưng vẫn chứa những mối nguy hiểm đang rình rập từ khắp nơi.

Hôm qua cũng là một lí do ma vật đã đến rất gần với ngôi làng, nếu cứ sống với cuộc sống như vậy chắc chắn chúng sẽ tấn công vào một hôm nào đó.

“Đi thôi, tiến tới khu rừng.”

Futo cất giọng ba người di chuyển vào khu rừng phía xa, ở gần ngôi làng có khu rừng nhỏ nên chắc chắn sẽ không có ma vật, thay vào đó ở phía xa nơi lúc trước Naomi bắn ma thuật vào đó chắc chắn sẽ có.

Sau một hồi đi bộ cả ba đã đến được nơi muốn đến, lang thang khắp nơi trong đó không ai chịu đầu hàng mà luôn đi quanh để tìm kiếm chúng, nơi đây rất nhiều cây nên khả năng cao bọn chúng chỉ xuất hiện vào buổi tối.

“Anh Futo, ta có nên đi xa hơn không?”

Naomi hỏi cậu ấy, nếu cứ tìm thế này thì sẽ không bao giờ tìm được, dù sao buổi sáng ma vật cũng khá ít nên cứ tìm ở đây cũng chả được gì.

Nhưng nếu muốn xa hơn thì phải xin phép trưởng làng, ở ngôi làng này nếu muốn đi đâu thì phải có đôi lời với ông ấy, nhưng ba người vẫn còn nhỏ nên đảm bảo họ sẽ không được cho phép.

Cậu cũng hiểu nếu không xin phép, để mà bị phát hiện sẽ bị phạt nặng nhưng nếu không làm liều thì cả đời sẽ ở mãi nơi này mất.

“Đành phải làm liều thôi, Kiota, Naomi. Ta sẽ tiến ra vùng cấm.”

“Khoan đã, chả phải nơi đó bị cấm sao?”

“Hết lựa chọn rồi, nếu cứ ở yên đây một ngày nào đó ta sẽ không biết thế giới này rộng lớn bao nhiêu đâu Kiota.”

“Nhưng mà, mình nghe nói có những thứ đáng sợ lắm…”

“Kiota, cậu tin mình chứ?”

Đứng trước lời nói, Kiota đắn đo không biết trả lời sao nhưng nghĩ về tương lai và lời hứa trở thành mạo hiểm giả, cậu ấy cuối cùng đã ra quyết định.

“Mình tin cậu, Futo.”

Từ bỏ địa điểm hiện tại, ba người xuyên qua khu rừng và đi đến nơi được gọi là vùng cấm. Ở đây là một vùng đất lớn với những ngọn núi cao tới tầng mây, họ nhìn xung quanh với ánh mắt đầy choáng ngợp khi nó chả khác gì nơi họ sống hiện tại cả.

Đứng trước mọi thứ, ba người chả cảm thấy gì sự hào hứng cũng như tò mò giờ chỉ còn là hư vô, đã từ lâu họ luôn muốn thấy thế giới nhưng giờ có lẽ mọi thứ chỉ còn là kỉ niệm.

Đến Với Thế Giới Khác Liệu Tôi Có Thể Được Hạnh Phúc?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ