Chương 98

356 42 0
                                    

Khi Phác Thái Anh lái xe rời đi, Lạp Lệ Sa liền gọi tới. Sau khi giảm tốc độ xe, Phác Thái Anh bật bluetooth lên, khi thanh âm của Lạp Lệ Sa vang lên thì lạnh nhạt tối tăm trên mặt liền lui xuống sạch sẽ: "Lệ Sa."

Lạp Lệ Sa đợi rất lâu vẫn không thấy nàng gọi, có chút lo lắng. Suy nghĩ xong liền chủ động gọi qua: "Hiện tại em còn ở nhà không? Thế nào, bọn họ có khi dễ em không? Khi nào có thể trở về?"

Cảm nhận được lo lắng giữa lời nói của cô, sắc mặt Phác Thái Anh ôn nhu lên: "Em không có việc gì, đang trên đường trở về. Vừa rồi chỉ lo dỗi lão thái thái quên gọi điện cho chị, thực xin lỗi a."

Lạp Lệ Sa nghe hiểu bật cười: "Không tồi nha, lão thái thái cũng dám dỗi, không có chịu ủy khuất phải không?"

Phác Thái Anh cau mày, giọng nói có chút trầm thấp: "Có chút ủy khuất, chị dỗ em sao?"

Nói xong tựa hồ bên kia dừng lại, sau đó một tiếng cười thấp nhu ngọt ngào truyền đến: "Ừm, được, vậy em mau trở về đi."

Phác Thái Anh không nhịn được cười, nghĩ lại đến buổi tối nấu cơm cho cô, mở miệng nói: "Buổi tối em nấu lẩu cá cho chị, được không?"

Lạp Lệ Sa nở nụ cười: "Được, chị cũng muốn ăn đậu hủ."

Phác Thái Anh nhướng mày: "Hừ, em không thích ăn đậu hủ cùng với cá."

"Cá là cá, đậu hủ là đậu hủ, sao có thể nói nhập là một được."

Hai người lại ấu trĩ nháo lên, Phác Thái Anh về nhà đã gần sáu giờ. Lạp Lệ Sa tranh thủ thời gian nấu cơm, xử lý hết mớ rau buổi chiều cô mua, sau đó đợi Phác Thái Anh trở về nấu đồ ăn.

Khi ăn cơm, Lạp Lệ Sa nhìn Phác Thái Anh, nghĩ đến chuyện vừa rồi, cô dừng đũa nói: "Ba của em phát hiện em thân với chị như vậy, ông ta không hỏi em cái gì sao?"

Phác Thái Anh ngẩng đầu nhìn cô: "Ông ta vẫn cho rằng Cảnh Thái và Thiên Thịnh như nước với lửa, chị tiếp cận em là có mục đích, cho nên kêu em tránh xa chị một chút, nhưng có thể thế nào? Bọn họ có thể uy hϊếp em bất quá là vị trí tổng giám đốc Cảnh Thái cùng quyền thừa kế, nhưng những thứ đó đối với em không tính là cái gì, chị không cần lo lắng."

Nói xong, Phác Thái Anh đặt bát xuống, nghiêm túc nhìn cô: "Nhưng nếu em hai bàn tay trắng, chị đừng ghét bỏ em, em sẽ tiếp tục nỗ lực. Gần nhất Trần Quảng Mạc đã cho em xem báo cáo của công ty, mặc dù hiện tại vẫn chỉ là doanh nghiệp loại trung, nhưng khi đặt tinh lực đều đặt ở nơi đó, khẳng định sẽ tốt hơn rất nhiều."

Lạp Lệ Sa sửng sốt một chút: "Nói ngốc gì đó, làm sao em có thể hai bàn tay trắng, không phải có chị sao?"

Phác Thái Anh nhìn nàng, trong đôi mắt đen giống như có một tia sáng, nhìn chằm chằm Lạp Lệ Sa, sau đó nàng thăm dò khóe môi của Lạp Lệ Sa, hôn cô.

Lạp Lệ Sa phản ứng lại, sờ sờ môi, gắp một miếng cá cho Phác Thái Anh, khẽ cười nói: "Đậu hủ ngon hơn cá."

Tai Phác Thái Anh hơi đỏ lên, nhưng biểu tình trên mặt vẫn bất biến, nói, "Không đừng đắn."

[BHTT] Đồng học không làm yêu [Cover][Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ