Chap 22: Quá khứ (2)

249 18 5
                                    

Năm Pond 15 tuổi.

Pond vừa mới tắm xong, anh đến bên ban công, ngoài trời hiện đang mưa rất lớn, tiếng mưa hòa với tiếng nhạc vu vơ của căn phòng.

Ring...Ring...

Là số của Pi.

"Alo"

Đầu dây bên kia đáp lại cậu chỉ là tiếng khóc và tiếng mưa.

"Này! Pi! Có chuyện gì vậy hả?! Sao mày lại khóc?! Mày đang ở đâu vậy sao tiếng mưa lớn quá?!!!"

"Pond... Hức... Hức... Ba tao... Ba tao...Mày cứu ba tao với... Hức..."

"Mày đang ở đâu vậy hả?!"

"Bệnh viện thành phố..."

"Mày đứng yên đó, tao đến ngay!"

Không chần chừ Pond khoác lên mình cái hoodie.

"Bác quản gia, chở cháu đến bệnh viện thành phố nhanh nhất có thể!"

"Cậu chủ bị bệnh sao ạ?"

"Không ạ, chỉ cần chở cháu đến đó nhanh nhất có thể ạ, nhanh lên bác!"

Ngồi trên xe Pond như ngồi trên đống lửa. Nghe tin người mình yêu đang ở bệnh viện ai mà không lo cho được chứ. Anh chỉ mong Pi sẽ không gặp chuyện gì. Pond đã đến bệnh viện, anh cầm chiếc ô tìm kiếm xung quanh, cuối cùng cũng thấy hình bóng anh cần tìm. Anh chạy đến ôm Pi vào lòng.

" Có có chuyện gì vậy hả?! Sao người mày lại dính nhiều máu thế này?!!"

"Hức... Tao với ba tao đang trên đường đi về nhà thì... Thì có một chiếc xe tải lớn đâm vào xe ba tao... Hức... Ba tao đã đỡ tao... Máu này là của ba tao...Hức..."

"Thế giờ bác ấy đâu rồi?!"

"Hức.. Ba tao đang trong phòng cấp cứu."

"Không sao... Không sao. Ba mày sẽ ổn thôi, có tao đây rồi."

Pond vỗ về lưng Pi an ủi cậu, Pi tựa vào lòng Pond mà khóc lớn. Tiếng nấc của cậu hòa với tiếng mưa.

Nhưng không có phép màu nào đến với ba cậu...

Vào ngày mai táng. Vì Pi chỉ có người thân duy nhất là ba mình. Mẹ cậu đã tự sát khi cậu còn rất nhỏ. Ba cậu cũng chưa từng nhắc về gia đình bên nội. Nên mọi việc hậu sự của ba cậu đều do Pond nhờ quản gia sắp xếp. Hội bạn thân cũng chỉ biết an ủi cậu mong Pi có thể vượt qua khoảng thời gian khốn khó này.

Năm Pond 18 tuổi

"Ê Pondddd"

"Ao, mày cứ kẹp cổ vậy có ngày cổ tao song song với đầu gối mất."

"Hihi, mà hình như sắp sinh nhật mày rồi đúng không?"

"Ùm"

"Thế mày thích gì, đại ca đây sẽ mua cho mày"

Tao thích mày.

"Mày nghĩ có gì tao thích mà tao không mua được à?"

"Ờ nhể, hay tao tặng tao cho mày nè"

Pi nhìn lên tôi cười một cái, trái tim tôi hẫng một nhịp.

"Mày làm như mày có giá lắm í"

[PondPhuwin] Hoa Hồng Hoa GiấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ