Chương 12: Đôi mắt trả chàng , ân tình gửi lại nàng

71 4 0
                                    

Mấy tháng trước đây, Giang chưởng quầy chỉ biết vị khách này họ Phó, còn lại hoàn toàn không biết gì cả. Nhưng xem từ cách nói năng, kiến thức, cùng với cách xử thế làm người, nàng cảm thấy đối phương không phải người bình thường.

Chẳng qua Giang chưởng quầy coi nàng là cứu tinh, nhưng có kẻ lại cảm thấy đám người kỳ quái này là tới quấy rối. Gã thủ lĩnh hung ác giơ chân đá văng chiếc ghế bên cạnh, trợn trừng mắt quát: "Mắt các ngươi mù à, không thấy các ông đây đang thu nợ sao? Mau cút đi cho ông!"

Lời còn chưa dứt, Phó Yểu đã vung ống tay áo lên, mười mấy gã côn đồ đều bị hất bay ngược ra ngoài, "Ồn ào quá."

Nhìn cửa lớn tửu lầu nhà mình bị chọc ra một cái lỗ lớn, còn có khung cửa sổ lung lay sắp đổ, đám người Giang chưởng quầy âm thầm nuốt nuốt nước miếng.

Thì ra vị này là người trong võ lâm sao?

Phó Yểu thấy bọn họ đều nhìn cửa sổ lọt gió, mở miệng an ủi: "Dù sao tửu lầu này sắp không còn là của các ngươi nữa, có hư cũng không cần các ngươi sửa, đừng đau lòng."

Lời nói này...... càng khiến người ta đau lòng được chứ.

Vẫn là Giang chưởng quầy phản ứng lại trước tiên, nàng cười khổ nói: "Ngài đều đã biết?"

"Bên ngoài nhiều người vây quanh thảo luận như vậy, ta muốn không biết cũng khó." Phó Yểu còn phối hợp mà chọc chọc lỗ tai.

Nói đến đây, Giang chưởng quầy cũng bất chấp mặt mũi, "Đại Lang thiếu nợ ba vạn lượng bạc, số tiền này chúng ta không trả nổi. Phó cô nương, không biết ngài có tiện cho mượn?"

"Ba vạn lượng bạc mà thôi, ta rất tiện. Chỉ là ta cho các ngươi thứ các ngươi muốn, các ngươi có nguyện ý trả lại thứ ta muốn hay không đây?" Phó Yểu không nhanh không chậm nói.

Nghe được câu đầu tiên, vợ chồng Giang chưởng quầy vui mừng giống như bắt được rơm cứu mạng; đến khi nghe xong nửa câu sau, bọn họ mới phát hiện cọng rơm này khả năng có độc.

"Ngài muốn thứ gì?" Tuy hỏi như vậy, nhưng trong nội tâm vợ chồng Dương thị đã nhận định vị Phó cô nương này chỉ sợ cũng nhìn trúng tửu lầu của bọn họ.

"Đôi mắt." Phó Yểu trả lời ra ngoài dự đoán của mọi người, "Ta muốn một đôi mắt."

Điều khiển người giấy buông kiệu ngồi xuống, Phó Yểu chọn một chiếc bàn giữa bọn họ, ý bảo một nhà ba người bọn họ ngồi xuống đối diện, "Ba người các ngươi, đôi mắt của ai cũng được. Chỉ cần các ngươi đồng ý cuộc giao dịch này, ba vạn lượng chính là của các ngươi."

Khi lời nói của nàng vừa dứt, Tam Nương và Đại Lang đã nâng một cái rương lại đây, ở trước mặt bọn họ mở rương ra, bên trong tất cả đều là hoàng kim ánh vàng rực rỡ.

Sức hấp dẫn của tiền tài khiến ánh mắt mọi người đều tập trung ở nó, nhưng không ai có cảm giác vui sướng.

TA CÓ MỘT TÒA ĐẠO QUANNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ