nguyenquanganh - hoangducduy
be oyy
sao
a mệt qa
cíu
qua lìn
-------------
duy thấy anh nhắn vậy thì bay ngay qua phòng anh để anh có cần gì thì giúp.
// cạch //
"duy đây òi"
"anh sao đấy"
"anh cần một thứ"
"cần gì"
"cần em~"
"giỡn mặt"
"hihi anh đùa tí hoy...lấy hộ anh cốc nước"
"đợi tí"
duy chạy xuống nhà rót nước ấm rồi đem lên phòng cho anh.
"nè"
"cảm ơn em nhen"
quang anh uống 1 ngụm rồi tự nhiên lăn ra xỉu.
"anh quang anh,bị làm sao đấy?" duy hoảng hốt lay người anh kêu to.
bỗng nhiên anh bật dậy làm duy giật mình.
"anh bị sao đấy?có sao không"
"có...anh bị dính thuốc mê rồi.."
"cái gì?"
"anh vừa uống nước em đưa xong,em bỏ thuốc mê vào hại anh à"
"anh bị làm sao ấy!em không có"
"thuốc..mê em ấy"
"hả?là sao" duy ngây người,ngồi ngẫm lại thì...
Dcm!!
"anh bị hâm à,làm em hoang mang chết đi được."
"hehe,em lo cho anh chứ giề"
"xíaaa ai thèm" duy chề môi nói với giọng nũng nịu.
'em ơi em đáng iu vãiii em giết anh đii'
anh quang anh simp lỏ em đức duyy kè
"em đã đọc thư của anh ròi đúng hăm"
"ừmm..sến vãi ò"
"ơ,sến nhưng mà iu em"
"gớm gớm,đi mà iu bạn thảo!"
"thoi mòo thảo là ai,anh chỉ biết đức duy siu cuti thoi"
"thiệt hăm"