Thời gian nghỉ trưa chỉ có hơn một tiếng nên bọn họ chỉ nhìn lướt qua bên phía Ân Gia Hà vô cùng khoa trương, sau đó liền chui vào trong xe RV của mình.
Sáu người lần lượt tiến vào RV, trên da cảm nhận được nhiệt độ mát lạnh, bọn họ giống như nhóm ngâm thơ, lần lượt thở dài một hơi: "A~..."
Tiểu Nam, người mới bận rộn bưng bữa ăn cho sáu người: "..."
Ngồi xuống ăn trước, Hàn Phi Nhứ cầm đũa lên, líu lưỡi nói: "Chuyện này cũng quá khoa trương đi, sẽ không có người nhân cơ hội này làm mất uy tín của cô ta đấy chứ?"
Diệp Minh Tâm không đói như vậy, thời tiết nóng nực khiến cô giảm cảm giác thèm ăn rất nhiều, lấy điện thoại di động ra nhìn một lúc: "Đương nhiên là có, nhưng cũng không đủ để tạo thành biến cố."
"Có ý gì?"
Lam Trúc vẫn chưa ăn hết ly kem trong tay, thấy phần còn lại sắp tan hết, cô ấy im lặng, chỉ đơn giản muốn nhanh chóng ăn hết.Cây kem quá to còn miệng của cô nàng thì quá nhỏ, nhìn cô ấy chẳng khác nào một con chuột đồng cả, vất vả lắm mới có thể nuốt xuống, cô ấy duỗi thẳng tay ở trên cổ làm động tác chặt cổ.
"Tất cả đều bị chặn hết rồi! Ai dám tiết lộ lịch sử đen của Ân Gia Hà, Dư tổng sẽ trực tiếp thu mua công ty của bên kia.Nếu công ty đó quá lớn không thể thu mua, cô ấy sẽ cho đoàn luật sư của bên mình kiện đối phương, cứ như vậy thì còn ai dám nói Ân Gia Hà nữa, trên mạng vẫn có tin đồn về Ân Gia Hà, nhưng đều là bối cảnh phía sau của cô ấy không đồng nhất, không ai có thể nghĩ đến người sau lưng cô ấy chính là Dư tổng."
Đũa trên tay Hàn Phi Nhứ sắp rơi xuống: "Lợi hại như vậy?!"
Trọng Viên Viên nhanh chóng phụ họa: "Em nghe nói gia đình Dư Thính Tuyết đều là người của quân đội.Người nhà đều làm trong các xí nghiệp công nghiệp quân sự hoặc trực tiếp làm quân nhân.
Nói không chừng cũng là bị ảnh hưởng bởi người nhà, cho nên làm gì cũng khó có thể che giấu khí chất bá vương trên người cô ấy."
Khí chất bá vương, nghe có vẻ giống như khí chất của Vương Bát Chi*...
*Khí chất của Vương Bát Chi: là để chỉ 1 người có khí thế lãnh tụ trời sinh, khiến người khác không biết khi nào mà cảm thấy mình dễ tin tưởng những gì người đó nói và lãnh đạo, vì vậy cũng dễ thu được thuộc hạ.
Hàn Phi Nhứ: "Phốc."
Diệp Minh Tâm ngẩng đầu: "Có chuyện gì vậy?"
Hàn Phi Nhứ trịnh trọng nói: "Không sao đâu, em bị sặc."
Ăn salad cũng có thể bị sặc?
Tề Vũ lật xem lịch quay của ngày hôm nay, nghe thấy những tiếng xì xầm liền nhìn qua phía mọi người: "Có thể, những chuyện này đều có thể biết, nhưng mọi người có biết một thông tin vẫn chưa được xác thực chính xác, khi Dư tổng được hai tuổi, ba mẹ cô ấy đã ly hôn, cô ấy đi theo mẹ tới Thượng Hải sống, sau đó ba cô ấy cần một người thừa kế để bồi dưỡng mới đưa cô ấy từ Thượng Hải quay trở về.Khi đó trở về cô ấy cũng đã mười bảy tuổi, không tính là bị ảnh hưởng bởi gia đình."
Hàn Phi Nhứ nghi hoặc nhìn về phía Tề Vũ: "Vậy thì tại sao cô ấy lại như vậy?" Suy nghĩ hồi lâu, nàng mới nghẹn ra một câu thành ngữ: "Phô trương giàu có?"
Diệp Minh Tâm trả lời: "Bởi vì mẹ cô ấy so với ba cô ấy còn khí phách hơn.Mẹ cô ấy là một người nổi danh của những năm chín mươi.
Sở thích lớn nhất trong cuộc đời của bà ấy chính là mua, mua và mua.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-EDIT] Sau khi tỉnh dậy tôi có con
General FictionKhông phải mình edit chỉ muốn lưu đọc off