Lời nói của Hàn Phi Nhứ khiến Diệp Minh Tâm chậm rãi thả lỏng, cô ấy không sợ Hàn Phi Nhứ biết, chỉ sợ Hàn Phi Nhứ sẽ nhớ ra mà thôi.
Cô ấy trả lời: "Niệm Y, Niệm là Lý Y*"
*Niệm: tưởng nhớ, hoài niệm, nhung nhớ
Hàn Phi Nhứ sửng sốt: "Lý Y là ai?"
"Lý Y chính là Bạch Kinh Lan.Mà Bạch Kinh Lan là nhân vật nhỏ trong truyện, họ của nàng là Bạch, tên Kinh Lan, hiệu là Lý Y."
Hầu hết phụ nữ trong thời kỳ Dân Quốc cũng sẽ tự đặt tên hiệu cho mình, khi các nhà biên kịch tạo ra các nhân vật cũng sẽ nghĩ về tất cả các khía cạnh xung quanh của nhân vật, ngay cả khi nhiều người trong số họ sẽ không xuất hiện trong phim.
Hàn Phi Nhứ chỉ xem phiên bản chính thức của 《 Phồn hoa kinh mộng 》nhưng không biết những chi tiết trước khi quay phim này, Bạch Kinh Lan là nhân vật do Diệp Minh Tâm đóng vì vậy Hàn Phi Nhứ không hiểu lắm: "Tại sao em lại đặt tên cho con bé như vậy?"
Diệp Minh Tâm đặt tay lên đùi, cười nhạt một chút: "Bởi vì em rất thích nhân vật Bạch Kinh Lan."
Hàn Phi Nhứ vẫn không hiểu, khi cô xem phim mặc dù cũng thích nhân vật bên trong, nhưng cũng không thích đến mức có thể đặt cho con mình một cái tên liên quan đến nhân vật như vậy.Cô ngồi bên giường suy nghĩ, có lẽ trong quá trình quay phim quá sâu sắc, nên cô có cảm xúc với nhân vật này.
Tóm lại, có thể giải thích rõ ràng là được, cô nhìn Diệp Minh Tâm: "Chỉ vì lời này, chị vừa rồi sao lại cảnh giác như vậy, có phải chị còn có chuyện khác giấu em không?"
Cô nheo mắt lại, Diệp Minh Tâm đối diện với cô một lúc, rất trung thực nói sự thật: "Chị còn tưởng em nhớ ra rồi."
"Việc em nhớ ra có dọa người như vậy không?"
"Đối với chị, có" Diệp Minh Tâm mỉm cười tự giễu: "Bởi vì trước đây, em thích Bạch Kinh Lan hơn so với thích chị một chút."
Hàn Phi Nhứ không tự chủ được nhíu nhíu mày, vừa nghe được câu nói kia, cô cảm thấy trái tim không thoải mái, giống như bị người ta chọt chọt một chút vậy, cảm giác này rất xa lạ, không giống như cảm giác của chính cô, mà giống như cảm giác của chính thân thể này.
Cô đá dép, ngồi trên giường, nhìn Diệp Minh Tâm một cách nghiêm túc: "Lại nói dối, em cũng không phải là thiếu nữ 2D*, tại sao lại thích một người trên giấy như vậy chứ, hơn nữa chị nhìn vào chính mình xem, ngoại trừ khuôn mặt, chị và Bạch Kinh Lan trong phim có chút nào giống nhau à."
*Thiếu nữ 2D: là những người mê những nhân vật chàng trai, cô gái ảo không có thật trong anime, manga,...
"Nếu như em thật sự thích Bạch Kinh Lan như vậy, em mới sẽ không kết hôn với chị, Thẩm Tang Lạc đều giống Bạch Kinh Lan hơn so với chị."
Diệp Minh Tâm cau mày, nhưng không bày tỏ bất kỳ ý kiến nào.Hàn Phi Nhứ bây giờ chưa từng trải qua cảm giác hoàn toàn hoà nhập vào vai diễn, khi diễn viên hoàn toàn hợp nhất với nhân vật, nhân vật yêu thích cái gì, diễn viên sẽ theo mà yêu cái đó, khi đó cô có thể nhìn ra, Hàn Phi Nhứ thật sự rất thích Bạch Kinh Lan.
Ngay cả sau khi quay xong một thời gian dài, Hàn Phi Nhứ thỉnh thoảng sẽ xem lại 《 Phồn hoa kinh mộng 》, mỗi lần nhìn thấy Bạch Kinh Lan xuất hiện, đôi mắt của cô sẽ sáng hơn bình thường vài điểm.Mà Diệp Minh Tâm, ngoại trừ được yêu thích một năm đầu tiên, sau đó không có loại đãi ngộ như vậy.
Giang Linh Nhạn luôn nói cô ấy bị bệnh, ghen với chính mình.Nhưng Diệp Minh tâm không hiểu, cô ấy mặc dù ăn giấm của mình, nhưng đó vẫn là giấm của một nhân vật hư cấu.
Liếc nhìn đồng hồ có đèn nền bên cạnh, đã gần mười hai giờ, Hàn Phi Nhứ trợn to hai mắt, lập tức vén chăn nằm vào: "Mau mau, em cần phải lập tức ngủ! Bằng không công dụng của mặt nạ hôm nay liền mất trắng!"
Nói xong, cô đã nằm phẳng trên giường, nhắm mắt lại, trông rất thanh thản.
Diệp Minh Tâm: "..."
Bị lăn qua lăn lại như vậy, Diệp Minh Tâm ngược lại không còn buồn ngủ, yên lặng nhìn Hàn Phi Nhứ nằm bên cạnh mình, nhìn nửa ngày, thở dài thầm lặng, sau đó duỗi người, tắt đèn bàn.
Thật vất vả chờ đợi đến ngày quay quảng cáo thì Hàn Phi Nhứ đã hoàn toàn không còn cảm giác hưng phấn muốn quay một quảng cáo như một bộ phim bom tấn nữa, trong lòng cô tràn đầy suy nghĩ, biết vậy cô cũng không cần phải mua nhiều mặt nạ giá trên trời như vậy, tiết kiệm tiền, cô có thể mua bao nhiêu món ăn ngon!
Khi quay xong quảng cáo này, cô sẽ quay trở về ăn một bữa ăn ngon, thật tốt mà tự đãi mình, mang ý tưởng này, khi ra khỏi nhà và tới ga tàu cao tốc, khóe miệng của Hàn Phi Nhứ vẫn luôn cong lên.
Trọng Viên Viên nhìn cô cười, tâm tình của mình cũng trở nên tốt hơn rất nhiều: "Hôm nay tâm tình chị không tệ sao?"
"Đó là, vừa nghĩ rằng tối mai có thể ăn một xiên, chị liền cao hứng muốn hôn em một cái."
Trọng Viên Viên: "..."
Hay là thôi đi, cô ấy còn trẻ, muốn tiếp tục sống = =
Vừa nói đùa vừa đi ra ngoài, Lương Trữ đi trước, đang cúi đầu nhìn điện thoại di động, đột nhiên, phía trước một đống người ồ ạt chạy về phía Hàn Phi Nhứ, cầm máy quay trong tay liều mạng đâm vào Hàn Phi Nhứ.
Lương Trữ giật mình, dùng cơ thể ngăn cản giúp Hàn Phi Nhứ, thời khắc mấu chốt vẫn là Vi Tầm hữu dụng, anh một mình chống đỡ, vừa mở đường cho Hàn Phi Nhứ, vừa cản người giúp cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-EDIT] Sau khi tỉnh dậy tôi có con
General FictionKhông phải mình edit chỉ muốn lưu đọc off