Chương 45

39 3 0
                                    

Thật ra cũng không phải đi đến nơi nào Ân Gia Hà cũng phô trương lớn như vậy, lần trước ghi hình cũng không tốn nhiều nhân lực và vật lực như vậy, lần này Dư Thính Tuyết cử quá nhiều người đến đây như vậy, bởi vì cô ấy không đến đây được, nên có chút lo lắng.
Nếu Hàn Phi Nhứ cùng những người khác đến sớm một chút, bọn họ có thể nhìn thấy biểu hiện của Ân Gia Hà hoàn toàn không thua kém một chút nào.
Cô ta cũng vô cùng kinh ngạc, rõ ràng chuyện này Dư Thính Tuyết không có thông báo trước cho mình biết chuyện này.
Buổi tối, Lâm Y cũng Ân Gia Hà là hai diễn viên ngang tài ngang sức, vì có sự xuất hiện của Lâm Y nên diễn xuất của Ân Gia Hà trở nên không đạt yêu cầu, phải mất hơn một tiếng rưỡi mới có thể quay xong mười ba cảnh, thấy Diệp Minh Tâm đang nghịch điện thoại di động, Lâm Y liền đi tới bên cạnh có chút áy náy mỉm cười: "Để cho cậu đợi lâu rồi."
"Không sao, vẫn chưa đến mức đói chết." Diệp Minh Tâm cất điện thoại, mỉm cười đáp lại.
Lâm Y im lặng: "Tôi đã đói tới mức không có sức lực để cùng cậu đấu võ mồm nữa rồi, cũng đã lớn tuổi, đói một chút liền không chịu được, chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi ăn thôi."
Trong quán bar cũng không có nhiều đồ ăn, Lâm Y kêu trợ lý gọi trước hai phần cơm, hai người tẩy trang xong mới đi qua đó.
Cách tẩy trang của nữ diễn viên cũng không giống với người bình thường, người thường sau khi tẩy trang thì có thể để mặt mộc, nữ diễn viên sau khi tẩy trang phải trang điểm nhẹ, nói tóm lại là không thể ra ngoài mà không trang điểm như Hàn Phi Nhứ được, bất cẩn để lộ mặt mộc của mình, mọi người đều gọi đây là hành vi không mang đầu óc đã đi ra ngoài.
Bên ngoài trời tối đen, hai người tẩy trang, chậm rãi đi về khách sạn, bên cạnh đều có trợ lý đi theo, về đến khách sạn liền để trợ lý đi về, Lam Trúc có chút không yên tâm: "Chị Minh Tâm, em ở bên ngoài đợi chị."
Lâm Y mỉm cười: "Sao vậy, sợ chị ăn thịt chị Minh Tâm của em? Làm ơn đi, cô gái nhỏ, cô ấy không ăn thịt chị đã là may lắm rồi."
Diệp Minh Tâm lập tức lắc đầu: "Tôi không có khẩu vị tốt như vậy."
"Em mau về đi, một lát nữa chị có thể tự mình về, dù sao cũng rất gần, ở ngay phía đối diện."
Phía bên trái của tầng 4 là khu lưu trú của khách sạn, còn bên phải là khu giải trí và thư giãn, khách sạn là một tòa nhà có cấu trúc phức tạp.

Nhóm diễn viên đều ở tầng bốn, nhân viên công tác đều ở tại tầng năm, có khau nhau thì chính là tầng bốn cao cấp hơn, hơn nữa cũng nằm gần khu giải trí thư giãn càng dễ dàng tới để thả lỏng một chút.
Lam Trúc vẫn đành phải rời đi, ngồi trong phòng riêng chỉ còn lại hai người, Lâm Y vươn vai một cái: "Đúng là mệt chết đi được, diễn phim cổ trang chính là có chút phiền toái, làm gì cũng đều phải hành lễ, nơi này hành lễ, nơi đó cũng phải hành lễ, cũng may tôi chỉ là diễn viên khách mời, ngày kia là có thể đi rồi.

Sau khi tôi đi, nội dung chính cũng chỉ có cậu."
Trong lời nói của cô lộ ra vẻ hả hê rõ ràng khi thấy người khác gặp họa, Diệp Minh Tâm nhìn cô ấy, mặt không chút biểu cảm: "Tôi thực sự nên gọi Tiểu Nhứ đi cùng, để cho cô ấy nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của cậu."
Lâm Y nhướng mày: "Tôi làm sao?"
Diệp Minh Tâm thu hồi ánh mắt, không có ý định trả lời, nửa phút sau mới ngẩng đầu khó hiểu nhìn chằm chằm Lâm Y: "Cũng không biết, cậu với mẹ vợ của tôi có điểm gì giống nhau, người ta dù sao cũng là người đặt nền móng cải cách văn học, còn cậu...!nhiều lắm cũng chỉ có chút nữ tính."
Lâm Y bị cô chọc cười: "Tôi cũng không biết, tôi cũng chưa từng gặp qua Chung Nhã a di" cô ấy tinh nghịch nháy mắt: "Có lẽ là khí chất giống?"
Trên mặt Diệp Minh Tâm viết rõ ràng bốn ký chữ: "Không biết xấu hổ".
Nhắc đến Chung Nhã a di, Lâm Y thu lại biểu tình vui đùa, nghiêm túc nói: "Có người muốn quay《Ngô Cung Nguyệt》, đang muốn tìm người thân của Chung Nhã a di để đàm phán, tôi biết người đó, cậu cảm thấy Tiểu Nhứ có cơ hội ủy quyền lại không?"
Mẹ của Hàn Phi Nhứ, tác giả Chung Nhã, khi còn sống không mở giấy phép ủy quyền điện ảnh và truyền hình cho các tác phẩm của mình, vài năm sau khi bà ấy qua đời, Hàn Phi Nhứ cũng chỉ ủy quyền duy nhất một bộ, sau khi được cải biên thành phim truyền hình, Diệp Minh Tâm đóng vai chính, đạt được danh tiếng tốt, nhưng không có được hiệu ứng như Hàn Phi Nhứ mong đợi.
Diệp Minh Tâm lắc đầu.
Lâm Y không khỏi kinh ngạc: "Sao vậy, sao lại không mở nữa?"
Diệp Minh Tâm lại lắc đầu: "Không phải không mở ra, mà là tạm thời sẽ không mở nữa."
Lâm Y không hiểu: "Cô ấy đã nghĩ tới chuyện sẽ mở lại nó? Tại sao lại cố tình muốn nâng giá?"
Hiện tại, Hàn Phi Nhứ cái gì cũng không nhớ rõ, cũng không hiểu vấn đề bản quyền, bây giờ để nàng đưa ra quyết định cũng không thích hợp, chỉ có thể chờ tới khi nàng nhớ ra những chuyện trước đây hoặc chờ tới khi tính cách của nàng đủ chín chắn, mới có thể để nàng đưa ra quyết định cho chuyện này.
Cô không muốn để Lâm Y biết chuyện Hàn Phi Nhứ mất trí nhớ, chỉ qua loa giải thích một vài câu, lấy lý do là Hàn Phi Nhứ muốn đợi gặp thêm mấy nhà sản xuất, Lâm Y quả nhiên cũng không nghi ngờ gì nữa.
Hai người đều là phụ nữ, lượng cơm mà hai người cộng lại cũng không bằng một người bình thường, sau khi ăn được một vài miếng, Diệp Minh Tâm đặt nĩa xuống, thở dài nói: "Ở cùng một chỗ với cậu, ăn cái gì cũng đều giống như nhai sáp."
Vẻ mặt Lâm Y không chút thay đổi đáp trả: "Nếu như cậu còn tiếp tục nói móc tôi, tôi nhất định sẽ liều mạng với cậu."
Diệp Minh Tâm: "..."
Không biết là lời đe dọa của Lâm Y thành công hay không, hay là Diệp Minh Tâm quá lười quan tâm tới cô ấy, tóm lại là cô không nói thêm nữa.

[BHTT-EDIT] Sau khi tỉnh dậy tôi có conNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ